ĐÓN XUÂN
Oanh én
đã về với nắng trong
Đón
Xuân vườn cũ nở đầy bông
Xứ
người khắc khoải trời sương lạnh
Quê mẹ
xôn xao bếp lửa hồng
Trẻ
nhỏ đùa vui khoe áo mới
Ông Đồ
múa bút viết đôi dòng
Chiều
nay ngồi hướng về quê cũ
Biết
đến bao giờ hết nhớ mong.
Kiều Oanh
TẾT NHỚ
QUÊ
Từ lâu
không trở lại quê nhà
Tết đến gợi buồn kẻ ở xa
Tết đến gợi buồn kẻ ở xa
Nhớ
mảnh vườn xưa giờ đổi chủ
Thương cành mai cỗi vẫn đơm hoa
Người đi chẳng hẹn ngày tao ngộ
Kẻ ở hằng mong buổi thái hoà
Thương cành mai cỗi vẫn đơm hoa
Người đi chẳng hẹn ngày tao ngộ
Kẻ ở hằng mong buổi thái hoà
Giấc
mộng xuân nồng chừng đã nguội
Đời người như Tết cũng mau qua.
Đời người như Tết cũng mau qua.
Dương Quân
NHỚ THƯƠNG
Thời
gian lặng lẽ hững hờ trôi
Cứ nhớ
thương ai cả kiếp người
Đã mấy
thu qua buồn khắc khoải
Còn bao
đông nữa khóc đơn côi
Đường
đời cách biệt mong chung hướng
Cuộc thế
xoay vần hẹn đẹp đôi
Mơ buổi
tương phùng tròn ước nguyện
Hay lòng sầu
chuốc hận chia phôi ...
Hoàng
Ánh Nguyệt
No comments:
Post a Comment