TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Friday, October 31, 2014

EM SẼ KHÔNG VỀ

Em Sẽ Không Về






Em không về với anh, anh ơi!
Dù phải trăm năm, đợi hết đời
Lặng lẽ âm thầm, không bóng dáng
Anh Nam em Bắc cách tăm hơi.
Em không về với anh, bên anh!
Vẫn biết gối chăn đã sẵn dành
Tóc đổi màu sương, chờ đoạn kết
Cũng đành thôi ước vọng mong manh
Em ở nơi nào hay ở đâu
Một đời xuân sắc có qua mau
Dặm dài lữ thứ thân xuôi  ngược
Đôi ngả tình xa, lạnh dãi dầu…
Em không về với anh, Phương Nam
Biển hát, Thùy dương, nắng ấm tràn
Vẫn biết bên anh vầng nguyệt tỏ
Soi bờ môi đỏ thắm quanh năm
Em sẽ không về để có nhau
Không cầm tay sánh bước qua cầu
Hai phương cách biệt dầu xa thẳm
Vẫn giữ tình anh đến bạc đầu
Em biết rằng anh vẫn thiết tha
Bao nhiêu kỹ niệm chưa phai nhòa
Màu thời gian nhuốm in vầng trán
Tiếng gọi em về nghe xót xa
Em không về với  anh, anh ơi!
Em phải chăm lo Mẹ, suốt đời
Xin hẹn ngàn năm và mãi mãi
“Sau Cùng…Điểm Hẹn” có nhau thôi.
Hoàng Ánh Nguyệt
San Jose 2013
( Trích từ tập thơ Như thật như mơ của Dương Quân)

No comments:

Post a Comment