CÕI HỒNG TRẦN
Nhân sinh trong cõi hồng trần
Chợt vô thường đến cam phần viễn ly
Luân hồi vốn đến hạn kỳ
Trở về cát bụi còn gì nữa đâu
Bao nhiêu phiền não ưu sầu
Tâm “không” vạn sự buồn đau chẳng màng
Bể đời như áng mây tan
Phù du cõi tạm, rõ ràng hư không
Đều từ phàm tục xác trần
Vọng tình, tự ngã, gieo nhân muộn phiền
Giây nào oan nghiệt dầy thêm
Ôm bon chen mãi truân chuyên cả đời
Ở, đi, chỉ một lần thôi
Những gì vay mượn rong chơi kiếp người
Cũng xin trả lại cho đời
Trần gian nhẹ bước thảnh thơi giả từ.
Hoàng Ánh Nguyệt
08/14