TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Monday, January 11, 2016

TRÊN BÃI BIỂN THƠ DƯƠNG QUÂN








 
Ta cứ ngỡ quay về trong cổ tích
Gặp Nàng Tiên đi lạc xuống trần gian
Giữa muôn trùng mây cao và biển rộng
Em ngồi đây, bờ cát nắng huy hoàng.
.....


Em rực rỡ như tượng thần Vệ Nữ
Nét diễm kiều, dáng công chúa Tiên Dung
Ta chẳng được như tên chài họ Chữ *
Chờ em ban một mối giải tâm đồng.

Em là gió, là mây, hay là tuyết?
Là thịt da thơm ngát cõi trần ai?
Là tóc, môi...những đường cong diễm tuyệt
Khiến hồn ta ngây ngất mộng chương đài.

Ta ao ước dang vòng tay biển rộng
Đem bao la ôm ấp tấm thân ngà
Ta muốn trải lòng ta trên cát ẩm
Nơi em nhìn từng đợt sóng thăng hoa.

Ta gọi gió thay cho lời nhắn nhủ
Tấm tình ta dào dạt tiếng ru em
Ta mượn nắng mong manh từng sợi mỏng
Dâng cho em sưởi ấm đóa môi mềm.

Ta muốn góp muôn kỳ hoa, dị thảo
Xây vườn thơ, lầu mộng, gác văn chương
Và trân trọng mời em lên ngôi báu
Cho thần dân mê đắm cảnh thiên đường.

Nhưng ta biết: xa ngoài tầm tay với
Em cao sang, đâu phải của loài người
Nên ta ghép bài thơ này rất vội
Chỉ tôn thờ, chiêm ngưỡng mãi mà thôi.

Dương Quân
 


No comments:

Post a Comment