Đêm Chợ Huyện Miền Trung
Từ sương khói phủ đam mê
Anh ra thị trấn em về phố xưa
Ngỡ ngàng nắng hạn, mưa thưa
Nửa đêm thương nhớ đong đưa vào hồn
Trống thâu canh điểm đầu thôn
Tỉnh mơ ngỡ điệp khúc buồn chiêm bao
Gối tay tình tự thưở nào
Đắng cay đầu lưỡi ngọt ngào cuối môi
Bây giờ viễn tượng mù khơi
Bên non núi rộng, bên trời biển xa
Xoáy sâu con thác tràn qua
Ghềnh cao sóng bổ, bóng tà vọng âm
Trùng dương nhã nhạc cao thâm
Tiếng ưu tư nghẹn nẽo thầm ngửa nghiêng
Mỏi mòn chân bước sơn xuyên
Với tay cũng mất cả niềm tương tư
Qua vùng khắc khoải đêm thâu
Thân sầu tủi lạnh, tình sầu quạnh hiu
Anh giờ lá rụng lãng phiêu
Cũng bằng phố quận tiêu điều nửa đêm
Hững hờ chợt giấc bình yên
Em xưa còn vọng tiếng huyền hoặc sao
Thì thầm con mộng qua mau
Bước chân làm bạc mái đầu thanh xuân
Dương Quân
Ghềnh Ráng Qui Nhơn
1972
No comments:
Post a Comment