TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Thursday, May 29, 2025

RẠCH NÒ & TUỔI THƠ TÔI - THƠ DƯƠNG QUÂN & CẢM NGHĨ VỀ BÀI THƠ RẠCH NÒ - HOÀNG ÁNH NGUYỆT



song-que-huong-




RẠCH NÒ & TUỔI THƠ TÔI - THƠ DƯƠNG QUÂN


      RẠCH NÒ & TUỔI THƠ TÔI



Rạch Nò chảy từ Phước Lương về Phước Lý
Ghé Bến Đình qua ngõ Giồng Ông Đông
Rạch Nò lấy nước sông Đồng Nai về tưới đất
Cho cây trái đơm hoa, cho lúa trổ đòng đòng

Con bìm bịp kêu, nước lên từ sáng sớm
Bìm bịp kêu, nước rút buổi chiều hôm
Tiếng chim vang xa như hồi chuông, nhịp trống
Giòng Rạch Nò cần mẫn chảy thon von

Con nước rong, Rạch Nò chảy vào cuồn cuộn
Đem phù sa hối hả tưới ven sông
Con nước ròng, mưa nguồn tuôn dậy sóng
Kéo đem ra những phiền muộn theo giòng

Rạch Nò cho nhà nông đầy sân thóc lúa
Rạch Nò cho dân chài lưới tôm cá đầy ghe
Rạch Nò cho cây cối xanh tươi, bông hoa khoe sắc
Cho trẻ con cơm áo, cho người lớn nụ cười

Tôi lớn lên bên này sông, đất lở
Nhà em bên kia, vườn tược phía đất bồi
Rạch Nò rộng, cầu tre không qua tới
Tôi lội sang sông, để nhìn em mỉm nụ cười

Tôi lớn lên, ra học trường thành phố
Em trưởng thành, làm cô giáo trường làng
Áo dài trắng tinh khôi, cô giáo trẻ
Lưng áo dài, tóc chưa xõa đủ vai thon

Mùa chinh chiến, tôi nghe theo tiếng gọi
Tôi lên đường, đi trả nợ non sông
Xa Rạch Nò, xa trường làng, cô giáo nhỏ
Năm mươi năm, chưa trở lại một lần

Năm mươi năm
Cô giáo giờ lên làm bà, làm mẹ ?
Nghe nói từ lâu, cô đã bỏ lớp, bỏ trường
Cô đã bỏ Rạch Nò, sang xứ khác
Có đem theo những hình ảnh thân thương ?

Tôi trở lại Rạch Nò, thăm làng cũ
Nhà cửa ven sông, tấp nập ghe thuyền
Những kẻ lạ từ đâu sầm sập tới
Không tìm ra được gương mặt thân quen

Năm mươi năm, tôi làm người lưu lạc
Mất quê hương ngay trên xứ sở ông bà
Còn đâu nữa, cảnh vật, lòng người nay đã khác
Ai biết lòng ai, thắt thẻo xót xa.

Năm mươi năm, tôi làm người lưu lạc
Tôi ra đi, lòng se thắt ngậm ngùi
Cám ơn Rạch Nò ! nuôi tuổi thơ tôi lớn
Tiếng bìm bịp kêu ...như còn vẳng xa xôi


         
               Dương Quân

                     3.19


CẢM NGHĨ VỀ BÀI THƠ RẠCH NÒ - TUỔI THƠ TÔI - DƯƠNG QUÂN


Hoàng Ánh Nguyệt cảm nghĩ và ý nghĩa về bài thơ 


Quể hương đất nước Tổ Quốc, con người Việt Nam luôn

được quan tâm và là nguồn cảm hứng dạt dào của các 

văn, Thi, Nhạc sĩ .

Bài thơ Rạch Nò - Tuổi Thơ Tôi của tác giả Dương Quân, 

tôi cảm nhận được phần nào đó về tình yêu quê hương

Tổ Quốc của tác giả nhớ lại, từ mái nhà, cây cỏ, con đường 

giòng Rạch Nò...dù đi khắp nẻo nhưng tác giả cũng chỉ có 

một quê hương để nhớ, quê hương gắn liền với tuổi thơ gợi 

nhớ về nơi đã sinh ra "chôn nhau cắt rốn" của mình.


Tôi phải khâm phục tác giả vì trí nhớ quá là tốt, từ khi còn 

bé cho đến lúc lên thành phố đi học, chàng trẻ tuổi để ý 

thương cô gái bên sông. Độc đáo là chàng lội qua sông, 

chỉ để ngắm em mỉm cười.

Hình ảnh cô giáo trẻ ngây thơ dễ thương trường tiểu học.


Chàng trai về Sài gòn ( chắc học Petrus Ký ) rồi đi vào quân 

đội, công chức...Đeo đuổi công vụ, sự nghiệp nên 50 năm 

ko về quê. Tác giả diễn đạt hết trong Bài thơ Rạch Nò - Tuổi

Thơ Tôi, trong đó tác giả cho biết một phần đời sống nông 

nghiệp của Rạch Nò dài bao nhiêu không biết, chỉ biết từ 

Cát Lái đến Bến Đình 30 km. Rạch Nò rộng, lòng sông sâu, 

nước sạch và ngọt.


Hàng chục ngàn gia đình sống vùng bình nguyên hai bên 

Rạch Nò hàng ngàn km2. Lúa, tôm cá, vườn cây trái.

Đời sống dân no ấm, sung túc, bình yên, đậm tình nghĩa

xóm làng.


Sau 75, dân Bắc Kỳ ào ạt chiếm đóng Miền Nam, chữ

 “ sầm sập “ ý ko tốt

Người cũ, dân cư Rạch Nò tản lạc bốn phương

Rạch Nò đổi thay, bát nháo, dân tình ko hiền lành


Chàng trai, giờ là ông già bỏ ra đi với bao nuối tiếc ký 

niệm thời trẻ tuổi.

Cô giáo cũng ko biết trôi giạt phương nào

Tiếng bìm bịp kêu không còn, ký ức trôi xa....


Bài thơ tâm tình lãng mạn, nhẹ nhàng, nhưng cũng se 

thắt suy tư

Bài thơ chứng minh “ cảnh đời là dâu biển “ đổi thay chóng vánh

Bài thơ gợi cho người đọc bùi ngùi, ai cũng có tâm trạng như tác 

giả trong đời

Hầu hểt người Việt sống lưu vong đều cảm nhận...


Tác giả dùng chữ giản dị, bình dân, ko câu nệ luật thơ, thể thơ để 

cho sự diễn đạt ý tưởng trôi thong thả như giòng chảy Rạch Nò......


Hoàng Ánh Nguyệt

03.19



No comments:

Post a Comment