TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Friday, September 1, 2017

LỜI NGƯỜI TÌNH SI - THƠ DƯƠNG QUÂN & BÀI ĐÁP LẠI CỦA NGƯỜI EM XÓM NET





LỜI NGƯỜI TÌNH SI



Hình như ta nhớ không lầm
Kiếp nào hai đứa đã thầm thương nhau
Trời làm một cuộc bể dâu
Cho mình xa cách hai đầu sông Tương.

Quẩn quanh trong cõi vô thường
Đời ta đã đủ chán chường, nổi trôi
Tưởng rằng xong một kiếp người
Xếp trang tình sử, nói lời biệt ly.

Ai ngờ lại gặp em đây
Đáng yêu hơn cả những ngày tiền thân
Tài hoa, nhan sắc tuyệt trần
Môi son, má thắm, tình xuân nõn nà.

Núi đồi lồng lộng bao la
Thâm nghiêm bờ bãi, cỏ hoa chập chùng
Ghềnh cao, vực thẳm mông lung
Tóc mây che khuất mấy tầng trăng soi.

Bỗng dưng ta lại yêu đời
Ta nghiêng mình xuống để mời em lên
Tôn em làm kẻ bề trên
Có quyền sai khiến, có quyền rầy la.

Mời em làm chủ đời ta
Em về chăn chiếu, cửa nhà xôn xao
Rước em ngồi ngự trên cao
Ngai vàng ta đó, thuở nào còn nguyên.

Ta quì hôn dưới chân em
Làm thơ dâng tặng từng đêm trung thành
Chờ em khép mở mộng lành
Ta ngao du giữa biển tình thênh thang.

Một mai, đời có phai tàn
Lại xin hẹn chốn thiên đàng...kiếp sau.

Dương Quân



QUEN...

(Đáp lại bài thơ
LỜI NGƯỜI TÌNH SI của DQ)

Ừ thì...thấy cũng quen quen
Hình như có hẹn mấy phen rồi...xù
Thiếp về cắt tóc đi tu
Chàng qua mấy kiếp lu bu chuyện tình

Tuy già mắt vẫn còn tinh
Liếc sơ đã nhận chúng mình cố nhân
Hào hoa quả thật tuyệt trần
Văn tài bút vẽ có thần hơn xưa.

Cảnh nào ngắm cũng say sưa
Nửa tiên nửa tục dễ ưa lạ thường
Chàng còn ngôi vị QUÂN DƯƠNG
Trên trời dưới thế chẳng nhường ai qua.

QUỲNH HƯƠNG
(Một độc giả trên Internet)




HÌNH NHƯ

Gởi Quỳnh Hương
Người em xóm NET

Hình như, người ấy cố nhân?
Hỏi rằng còn nhớ mấy phần đúng, sai

Thâm tình cứ ngỡ là ai
Vì chưng ký ức tàn phai mõi mòn
Chẳng hay đã mất hay còn
Một thời má thắm, môi son ngọt ngào?

Lỡ đường lạc cõi chiêm bao
Đong đưa mấy nhánh sầu treo nhập nhằng
Trở về ôm cội ăn năn
Tiếc người xưa đã dặm ngàn viễn du.

Ai ngồi xõa tóc làm thơ?
Tưởng người mới gặp, nào ngờ cố nhân
Quỳnh Hương thơm ngát đường trần
Sợi dây nào buộc mấy lần cho se.

Dương Quân



No comments:

Post a Comment