Tôi không biết chia xẻ thế nào với Anh trong 2 tập thơ quý báu này, vì tất cả những lời góp ý tốt đẹp nhất, cao qúy nhất, yêu thương nhất của bao nhiêu nhà văn, nhà thơ, bạn bè, Thầy Cô của Anh đã dành hết cả cho Anh rồi. Tôi không còn gì để nói hơn là hai chữ TUYỆT VỜI, xứng đáng được lưu giữ trong tủ sách THƠ QÚY NHẤT của chúng ta.
Sau đó, tôi trở về quê hương 1 thời gian dài vì TẾT và…bệnh, đã trở lại Mỹ, và rất là vui khi đón nhận thêm tập thơ thứ Ba cuả Anh hứa tặng trước khi tôi ra đi:
TRÊN ĐỈNH NHỚ cùng 2 dĩa CVD quý báu.
Vốn đã yêu thương tác phẩm cuả Anh, tôi đã đọc suốt đến 2.30 sáng, không bỏ 1 chữ, 1 bài. Nhiều bài hay quá, dễ thương quá, cảm động quá, phải đọc đi đọc lại mấy lần,
Trong Anh là cả 1 nguồn thơ lai láng, dạt dào như suối chảy triền miên. Nhưng Thơ Anh hay không phải vì trau chuốt, bóng bẩy, kêu gió gọi mây, không phải như nước chảy hoa trôi, rồng bay phượng múa, mà là những vần thơ mộc mạc, dịu dàng, chân tình, giản dị ngọt ngào, biểu lộ được PHẨM CHẤT con người, đọc đến đâu thấm đến đó.
Bút pháp trong THƠ vững vàng, từ ngữ chính xác, câu văn súc tích, hàng trăm bài thơ mà không hề lập đi lập lại. Anh cũng là 1 trang phong lưu tuấn tú, có học thức, có nhân phẩm mà biến cố đau thương cuả quê hương đã vùi dập tài hoa, hủy hoại tương lai của bao nhiêu nhân tài miền Nam VN trong lao tù cải tạo. Quãng đời gian nan đày đọa của Anh nơi rừng sâu núi thẳm tuy cũng là nỗi đau thương của mấy trăm ngàn bạn hữu cùng số phận, nhưng sau cải tạo, gia cảnh anh càng tang thương biến đổi, để rồi lưu lạc nơi tha hương gần 20 năm dài cô lẻ quạnh hiu, xa con lìa vợ.
Tôi kính trọng Anh, 1 người có tấm lòng, có nghị lực và thủy chung. Trong cô đơn và hiu quạnh, giữa quê người sương gió buồn tênh,có ai chẳng cần 1 hơi ấm hạnh phúc gia đình,cần 1 người đàn bà bên cạnh để an ủi, để chia xẻ những buồn vui,hoạn nạn.
Anh cũng là 1 con người có tim có óc,có tình cảm, muốn yêu thương và được yêu thương, đôi khi cũng cảm thấy yêu thương ai đó nhưng rồi chỉ là những ý nghĩ thoảng qua, mà tấm lòng Anh vẫn 1 mực chung tình với cố nhân. Tôi không muốn trích từng đoạn của những bài thơ để diễn giải những điều này, vì các bạn đã đọc và sẽ đọc,sẽ thấy. Riêng cá nhân tôi thì chữ nào, câu nào, bài nào cũng hay cả, vì trong Thơ Anh là tất cả hồn người rung động, vấn vương, là máu trong tim Anh, là hơi thở của đời Anh,là nỗi an ủi cho Anh, và chúng ta, những ngưòi yêu THƠ Anh, thương mến Anh đã giúp Anh nuôi hy vọng trong chuỗi ngày lạc xứ xa quê.
Tôi ao ước, cầu khẩn trời cao ban cho anh thêm nghị lực, sức khoẻ và những điều may mắn để thoa dịu những nỗi đau triền miên suốt tháng năm dài dằng dặc ở hai quê. Ôi 36 năm,hết nửa đời người, không người thân, không vợ, không con trong 1 xã hội cuống cuồng có bạc nhưng thiếu tình ở chốn tha hương, ai không ngậm ngùi chua xót.
Xin gởi đến Anh tất cả lòng kính mến và quý trọng cuả tôi, không phải chỉ cho THƠ ANH QUÁ HAY mà cho cả NHÂN CÁCH cuả Anh, vì THƠ, VĂN là TÂM HỒN cuả mỗi người được trải ra trên giấy.
Trước thềm năm mới 2011 tôi kính chúc Anh KHƯƠNG AN, TRƯỜNG THỌ và hy vọng được đọc thêm tác phẩm mới cuả Anh trong 1 ngày không xa.
PHX.HOÀIHƯƠNG.
(Giáp Xuân 2011)
No comments:
Post a Comment