TRĂNG VIỄN XỨTrăng treo ảo ảnh biên đìnhTrăng soi lữ khách độc hành viễn duTrăng thề hẹn bến tương tưDẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người(Dương Quân)Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT
TRĂNG VIỄN XỨ
Trăng treo ảo ảnh biên đình
Trăng soi lữ khách độc hành viễn du
Trăng thề hẹn bến tương tư
Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người
(Dương Quân)
Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Có một thuở em về thân thiết lắm Ta vẫn từng hò hẹn mỗi đêm đêm Bước chân em ngập ngừng qua ngõ vắng Hương quỳnh hoa theo gió thoảng bên thềm
Ta say sưa ru hồn vào cõi mộng Men tình yêu ngây ngất tuổi mê si Ta đua bơi trong biển tình dậy sóng Ngợp hồn thơ, hoa bướm tuổi xuân thì.
Ta những tưởng giòng đời bằng phẳng mãi Nên thờ ơ, không một chút suy tưEm cả tin, nên chẳng cần ái ngạiĐặt ta lên ngôi báu để tôn thờ.
Ai biết được, bờ sâu và vực thẳm Những lọc lừa, cuồng nộ chốn nhân sinh Cuộc biển dâu, xô kiếp người chìm đắm Cuồn cuộn trôi, tan tác mảnh ân tình. * * * Ta đã mất - thời hoa thơm, lá biếc Bước sông hồ, lạc nẽo, hận trường giang Rồi từ đó - hai nhánh đời khác biệt Ta còn đây, u uất nỗi phai tàn !
Dương Quân 2006
No comments:
Post a Comment