Có người bạn có vài lời nhận xét bài thơ Hy Vọng của Dương Quân như sau.
Hy Vọng
Tối nay có thể em về
Chiều rơi đã lạnh bốn bề rưng rưng
Nai tơ chắc đã quên rừng
Núi cao cũng khuất mấy từng mây che.
Tối nay có thể em về
Lá hoa lạnh lẽo đầm đìa tuyết sương
Nhạt nhòa lịm ánh tà dương
Ngại em có mỏi dặm trường bước chân.
Em về yểu điệu thanh tân
Môi son má phấn vô ngần cao sang
Em thơm nội cỏ hoa ngàn
Long lanh sóng mắt, dịu dàng xiêm y.
Em về tâm sự lâm ly
Tóc bay bát ngát hương thề trăm năm
Trải thơ làm nệm em nằm
Giũ mây em đắp, khơi trầm em xông
Ru em giấc ngủ bềnh bồng
Nai tơ quên cả núi rừng hoang vu.
Từng đêm hy vọng mong chờ
Tối nay có thể nghe thơ em về.
Dương Quân
".... Anh là một nhà hành chánh mà hơn ba phần tư cuộc đời sống trong môi trường dạy học, Trung Học và Đại Học. Thơ Dương Quân về Tình Yêu (viết hoa) là một gợi nhớ thiết tha về thuở hồng hoang khuyết sử của con người mà nơi đó hình ảnh người nữ luôn luôn thanh khiết ngọc ngà. Đôi mắt nai tơ trong veo hân hoan đón ánh nắng bình minh nhẹ nhàng reo vui như là một giao hòa tâm cảm giữa đất trời và muôn loài sinh vật một cách hết sức tự nhiên và chân thành.
Ru em giấc ngủ bềnh bồng
Nai tơ quên cả núi rừng hoang vu.
Từng đêm hy vọng mong chờ
Tối nay có thể nghe thơ em về.
Nàng về vì nghe tiếng gọi trong thơ vô vàn trân trọng, về để gặp nhà thơ ươm tơ vàng mộng mị, về như là một giao cảm đầy lãng mạn tự thân của tình người, nhưng nàng mãi mãi là một nương tử trong sáng tuyệt vời mà nhà thơ hết lòng bảo trọng.
Em về yểu điệu thanh tân
Môi son má phấn vô ngần cao sang
Em thơm nội cỏ hoa ngàn
Long lanh sóng mắt, dịu dàng xiêm y.
Và phải để ý cách nhà thơ tiếp đón nàng thơ của mình thật trang trọng, thật thanh cao, và thật biểu cảm.
Em về tâm sự lâm ly
Tóc bay bát ngát hương thề trăm năm
Trải thơ làm nệm em nằm
Giũ mây em đắp, khơi trầm em xông
"Trãi thơ làm nệm em nằm" thì tôi tưởng không người con gái nào mà không mơ ước được như thế trong cuộc đời của họ.
Tình thân,
TVLong

No comments:
Post a Comment