TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Friday, September 29, 2023

CHÚ NGỰA - HỒ XUÂN NGỌC

 Chú Ngựa 


Thất nghiệp, mướn chiếc xe ngựa vô khu nghỉ dưỡng chở khách kiếm ăn. Ai dè, con ngựa dòm khỏe mạnh vậy, mà mới chạy lên cái dốc nhỏ xíu đã thở hồng hộc như sắp lên cơn…đột quỵ. Khách thấy vậy nhăn nhó biểu ngừng xe. Sau khi đòi trả lại tiền, một bà khách thân hình phốp pháp, mỡ nhiều hơn…nạc, xỉa ngón tay vô mặt tui, nghiến răng nói:

   - Tội nghiệp con ngựa, nó già quá gồi! Còn chú nữa, năm nay ngó bộ cũng “tròm trèm” chín… mư mà còn chưa chịu thua. Thôi, già rồi mần chi cho cực, dzìa nhà bồng cháu cho dzui đi. Tui dzìa kỳ này sẽ rủ bạn bè lên “Phây Búc” còm men về chú đã hành hạ con ngựa này cho chú bỏ nghề luôn.

   Tội cho con ngựa già, hình như nó hiểu được những lời hăm dọa của bà khách “mỡ nhiều hơn nạc,” nên cặp mắt nó buồn buồn long lanh như muốn khóc. Nói nào ngay, hồi tui chốt mướn con ngựa này của thằng tư Lèo cùng xóm, cũng có nghe phong phanh con ngựa này già lắm rồi, già hơn…tui lận. Mà hỏng già sao được? Khi nó sanh ra thì má tui còn chưa lấy…chồng mờ. Chắc tui phải kiu nó bằng chú quá. Tui vuốt vuốt cái bờm của “chú” ngựa rồi nói nhỏ vô tai chú:

   - Thây kệ người ta muốn nói gì thì nói. Chú cháu mình cố gắng kiếm cơm qua ngày. Có mắm ăn mắm, có muối ăn muối (thường thì ăn…muối nhiều hơn mắm). Biết đâu chừng mơi mốt tui trúng số, tui sẽ mua thiệt nhiều kiềng vàng cho chú đeo vô cổ thay cho cái niềng bằng da bò xấu xí này nhen!

   Chú ngựa già này khôn trời đất. Vừa nghe tới chữ “kiềng vàng” là mắt chú sáng rực như đèn LED, rồi ngửa cổ hí vang trời.

   Lóng rày trời hay đổ mưa bất chợt. Khu nghỉ dưỡng vào cuối hè vắng dần khách vãng lai. Tui với chú ngựa cứ bữa đói bữa no, cầm hơi để sống “qua ngày đạn tháng.” Nói là nói dzậy, chớ toàn là tui nhịn ăn gom góp phần tiền nhỏ nhoi thu nhập hàng ngày mua cỏ, mua bắp cho chú ngựa hầu chú có đủ năng lực để phục vụ cho khách. Hong thôi chú ngựa yếu sức, chơi bài “đình công bãi thị” thì tui chỉ có nước kéo màn dzìa quê bán…vé số.

   Cái vụ người đàn bà “mỡ nhiều hơn nạc” hăm dọa sẽ tố cáo tui trên mạng về tội hành hạ chú ngựa mấy tháng trước, tưởng là bà ta chỉ hù dọa cho vui, ai dè bả làm thiệt. Một hôm, có nhóm khách của khu nghỉ dưỡng, ngỏ ý muốn mướn tui đánh xe ngựa dạo chơi trong công viên. Giá cả ngã xong, gia đình bảy người chuẩn bị leo lên xe, thì một cô gái đi cùng bỗng kéo tay người đàn ông lớn tuổi nhất trong nhóm, nói:

   - Boa…boa! Con nhìn roa rầu. Ông gioà xe ngựa ni chính xoác lòa cứa người bị tố cố hành họa con ngựa ni trên moạng in-tơ-net. Thâu, boa đòi tiền lựa, gioa đình mình đi bộ cũng vui rầu. Thấy con ngựa thiệt tội ghê!

   Trước khi bỏ đi, cô gái còn quay lại tặng tui một cái liếc bén như…lưỡi lam rồi làu bàu trong miệng:

   - Dòm cứa mẹt cũng đẹp lỗ (lão) moà reng oác kinh rứa trời?

   Nói có thổ Địa mần chứng, sáng giờ trong công viên bị muỗi cắn, vừa mất máu, vừa bụng đói cồn cào, chú ngựa cũng sùi…bọt mép vì thèm cỏ. Tưởng vớt được một chuyến có tiền mua cỏ và mì ly cho hai chú cháu ấm bụng, nào dè…

   Tui buồn rầu vuốt ve chú ngựa, ôm đầu chú vào ngực mình. Dẫu sao thì tui với chú cũng có những ngày gắn bó khổ cực, chia ngọt xẻ bùi, đồng cam cộng khổ. Tui thì thầm vào tai chú ngựa:

   - Thôi thì mình hạ màn, rồi cùng hát bản “Ngựa Phi Đường Xa” và “Sống Dang” xong chia tay dzìa cố quận nhen chú.

   Mắt chú ngựa long lanh như muốn khóc và mắt của tui thì cũng cay xè. Hong biết chú ngựa buồn vì xa tui hay buồn vì cái kiềng vàng ước mơ sẽ không bao giờ có được?



No comments:

Post a Comment