MÙA ĐÔNG NHỚ
Sáng nay liếm tuyết trên môi
Đi trong băng giá chao ơi! nhớ người
Tuyết mênh mông đổ khắp trời
Mà nghe tha thiết thương đời viễn phương
Bao ngày tuyết phủ mù sương
Lòng lâng lâng nặng tình vương xa vời
Thủy chung chỉ có một lời
Có buồn đôi ngả ngậm ngùi lao đao
Ngồi ôn lại chuyện xưa sau
Nghìn năm đâu đủ cho nhau đong đầy
Đá vàng nào dễ tàn phai
Ngự trong tim ẩn thương hoài còn thương
Chung tình một đóa quỳnh hương
Vầng trăng đành cũng song phương giang hà
Lời thơ rạo rực trong ta
Bàng hoàng tóc đã sương pha mái đầu
Dẫu đời cuốn mãi về đâu
Nghe từng giọt nhớ gối sầu ngẩn ngơ
Tuyết rơi rèm vắng bơ thờ
Đổi trao ý thắm mong chờ tứ thơ
Mà nghe luyến tiếc vô bờ
Nhìn xuân, tuổi rụng hẹn chờ kiếp sau.
Hoàng Ánh Nguyệt
(Canada, Lập Đông 2015)
mùa đông năm ấy tôi đi,trong đêm lạnh giá biết đâu mà tìm ,thôi thì một nắng hai xương ,lòng như trĩu nặng tâm hồn nhớ thương :)
ReplyDelete..............................................................................
Mr. Sỹ - Chuyên viên tư vấn giải pháp hội nghị truyền hình cho các doanh nghiệp
Click để xem chi tiết:
hoi nghi truyen hinh | hội nghị truyền hình