TÂM SỰ CÙNG THU
Đã thấy Thu về đứng trước sân
Xôn xao chậu cúc vẫy tay mừng
Chập chờn tia nắng treo cành úa
Chiếc lá buông mình nuối tiếc xuân
Ai rước Thu về? Thu của ai?
Lang thang khắp trời rộng, sông dài
Mây nghiêng xõa tóc phơi đầu núi
Len lỏi trần gian cánh gió lay
Thu đẹp mà sao bóng hắt hiu
Gom chi nhiều lá, vác mang theo
Thu đi xả rác đầy thôn xóm
Chẳng lấp được buồn nhân thế đâu!
Mỗi lần Thu đến, lại Thu đi
Chẳng có gì vui, chẳng ích gì
Toàn những chuyện đời dang dở cũ
Thu vờ không hiểu nghĩa phân ly
Ta muốn thương yêu, chẳng thích buồn
Thu sầu gợi lại những tai ương
Niềm vui đã mất đêm hè muộn
Khi cánh phượng tàn, ve tắm sương
Thu khoác cho ta áo lạnh lùng
Heo may về dẫn lối mùa đông
Ai xui trăng rớt, trôi giòng suối
Để suối thì thầm, chuyện viễn vông
Ta hỏi Thu nghe: chuyện thế tình
Biết gì trong, đục cõi nhân sinh?
Kiếp người ngắn ngủi, sao buồn khổ?
Mong một tri âm, cũng khó tìm?
Dương Quân
10.18