TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT
TRĂNG VIỄN XỨ
Trăng treo ảo ảnh biên đình
Trăng soi lữ khách độc hành viễn du
Trăng thề hẹn bến tương tư
Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người
(Dương Quân)
Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Saturday, July 22, 2023
QUỲNH HƯƠNG - THƠ DƯƠNG QUÂN
CÕI TẠM VÔ THƯỜNG - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Trần gian cõi tạm vô thường
Nào ai tránh được bước đường vĩnh ly
Giàu sang nghèo khó khác chi
Xấu - đẹp cũng vậy đồng thì như nhau
Dòng đời còn lắm lao đao
Nhân sinh hữu hạn biết bao muộn phiền
Cần nên tránh dữ làm hiền
Tâm luôn thanh thản an nhiên nguyện cầu
Thế gian hết khổ hết sầu
Nhất tâm niệm Phật phước sâu đức dầy
Quẩn quanh trong cõi đời này
Sống đời thanh tịnh những mai sáng ngời
Vần xoay trong kiếp luân hồi
Đường trần mờ mịt cõi người đa đoan
Nặng sâu tình nghĩa muộn màng
Một mai khuất bóng dở dang đoạn đường
Trầm luân nặng nợ yêu thương
Đời là bể khổ… vạn trường cảnh đau
Nguyện lòng chẳng vướng ưu sầu
Cúi đầu quì trước Phật mầu tâm an.
Hoàng Ánh Nguyệt
(S.J.2023)
Sunday, July 16, 2023
SAISON DES SEMAILLES - LE SOIR - VICTOR HUGO
Saturday, July 15, 2023
HỎI LẠI QUÊ NHÀ - THƠ DƯƠNG QUÂN
HỎI LẠI QUÊ NHÀ
HỎI LẠI QUÊ NHÀ
Tuesday, July 11, 2023
HÀNH PHƯƠNG NAM - NGUYỄN BÍNH
HÀNH PHƯƠNG NAM
Gửi Văn Viễn
Đôi ta lưu lạc phương Nam này
Trải mấy mùa qua én nhạn bay
Xuân đến khắp trời hoa rượu nở
Mà ta với người buồn vậy thay
Lòng đắng sá gì muôn hớp rượu
Mà không uống cạn mà không say
Lời thề buổi ấy cầu Tư Mã
Mà áo khinh cừu không ai may
Người giam chí lớn vòng cơm áo
Ta trí thân vào nợ nước mây
Ai biết thương nhau từ buổi trước
Bây giờ gặp nhau trong phút giây
Nợ thế chưa trả tròn một món
Sòng đời thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc, xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
Tâm giao mấy kẻ thì phương Bắc
Ly tán vì cơn gió bụi này
Người ơi buồn lắm mà không khóc
Mà vẫn cười qua chén rượu đầy
Vẫn dám tiêu hoang cho đến hết
Ngày mai ra sao rồi hãy hay
Ngày mai có nghĩa gì đâu nhỉ?
Cốt nhất cười vui trọn tối nay
Rẫy ruồng châu ngọc, thù son phấn
Mắt đỏ lên rồi cứ chết ngay
Hỡi ơi Nhiếp Chính mà băm mặt
Giữa chợ ai người khóc nhận thây
Kinh Kha giữa chợ sầu nghiêng chén
Ai kẻ dâng vàng, kẻ biếu tay?
Mơ gì ấp Tiết thiêu văn tự
Giày cỏ gươm cùn ta đi đây
Ta đi nhưng biết về đâu chứ?
Đã đẩy phong yên lộng bốn trời
Thà cứ ở đây ngồi giữa chợ
Uống say mà gọi thế nhân ơi!
Thế nhân mắt trắng như ngân nhũ
Ta với nhà ngươi cả tiếng cười
Dằn chén hất cao đầu cỏ dại,
Hát rằng phương Nam ta với ngươi.
Ngươi ơi! Ngươi ơi! Hề ngươi ơi!
Ngươi ơi! Ngươi ơi! Hề ngươi ơi!
Ngươi sang bên ấy sao mà lạnh,
Nhịp trúc ta về lạnh mấy mươi...
Nguyễn Bính
Đa Kao 1943
Thursday, July 6, 2023
MILLY ou LA TERRE NATAE - ALPHONSE LAMARTINE
MILLY ou LA TERRE NATALE
Pourquoi le prononcer, ce nom de la patrie ?Dans son brillant exil mon cœur en a frémi ;Il résonne de loin dans mon âme attendrie,Comme les pas connus ou la voix d’un ami.
Montagnes que voilait le brouillard de l’automne,Vallons que tapissait le givre du matin,Saules dont l’émondeur effeuillait la couronne,Vieilles tours que le soir dorait dans le lointain,
Murs noircis par les ans, coteaux, sentier rapide,Fontaine où les pasteurs accroupis tour à tourAttendaient goutte à goutte une eau rare et limpide,Et, leur urne à la main, s’entretenaient du jour,
Chaumière où du foyer étincelait la flamme,Toit que le pèlerin aimait à voir fumer;Objets inanimés, avez-vous donc une âmeQui s’attache à notre âme et la force d’aimer ?
Alphonse Lamartine
(1790-1869)