THU TÂM
(của hồn Thu cũ)
Nắng đã nghiêng trời, gió đã lay
Sương thu xua lạnh đến nơi này
Em ơi! Phương đó nhìn thu úa
Có nhớ người xa trong phút giây?
Ta biết tình ta đã muộn màng
Như người để lỡ chuyến đò ngang
Để tình thu cũ, phai màu nắng
Mơ ước rơi theo những lá vàng
Ta thấy em về giữa giấc mơ
Vai nghiêng, tóc xỏa, nụ hôn chờ
Dịu dàng thu rớt bên thềm mộng
Chỉ thế thôi... làm ta ngẩn ngơ
Ta biết rằng - em chẳng hiểu đâu
Ngàn trang thơ nhuộm tím thu sầu
Khung trời viễn tưởng mênh mông quá
Nên cánh chim chiều khuất bóng mau
Phương đó - em đi, về dáng thu
Mây giăng, nắng nhạt, lối sương mù
Chăn đơn, gối lẻ, từng đêm vắng
Chạnh nghĩ... lòng ta nghe nhói đau
Xin cho ta được sống âm thầm
Mơ bóng hình em theo tháng năm
Mơ cuộc tương phùng trông khắc khoải
Trao người tha thiết tiếng thu tâm
Dương Quân