GẶP NGƯỜI TRI KỶ
(Gởi M bên kia)
Gặp em ở ngã ba đường
Một phương về đất, một phương về trời
Một phương ở lại làm người
Để yêu thương - để khóc cười với nhau
Soi gương đã bạc mái đầu
Sĩ phu vỡ mộng công hầu trắng tay
Chung thân đất khách lưu đày
Hạ tàn phố núi, thu phai ven rừng
Gặp em như nắng mùa Xuân
Nụ tình muộn, bỗng nở bừng sắc tươi
Ước mơ thầm hé môi cười
Văn chương trau chuốt cho đời thăng hoa
Em như tiên nữ hiền hoà
Hay là tri kỷ hay là tri âm
Xin bàn tay ấm anh cầm
Quãng đời còn lại thăng trầm có nhau
Trái tim này, anh hiến trao
Trọn đời, cho đến kiếp sau vẫn dành
Trăm năm lìa cõi phù sinh
Xác thân dù mất, chuyện tình vào thơ.
Rằng: chiêm ngưỡng để tôn thờ
Hoá-sinh-dị-diệt … gắng chờ. Tình ơi !
Dương Quân
8.22
ĐẾM TỪNG GIỌT NHỚ
(Gởi NTSS)
Mỏi mòn tuổi hạc tà dương
Chân liêu xiêu bước cuối đường ... trần ai
Trăm năm dâu bể là đây
Mái đầu giờ đã nhuộm đầy khói sương
Gặp nhau đây - giữa đời thường
Cũng xao xuyến cũng vấn vương nặng lòng
Những chiều nắng xế vòm song
Bút son ý thắm ngập giòng suối thơ
Nhớ nhau ngồi đếm từng giờ
Lật trang kỷ niệm lòng ngơ ngẩn buồn
Tay chưa từng nắm, nói thương
Mỗi người mỗi ngã, hai phương vẫn chờ
Vẫn còn dệt mộng thêu mơ
Vẫn còn giây phút thẫn thờ trông nhau
Là cung thương khúc Phượng cầu
Đó đây đành phải dãi dầu sông Tương
Cõi phù vân ấy vô thường
Ngồi ôm hình bóng tình vương cả đời
Đếm từng giọt nhớ đầy vơi
Mười ba năm vẫn một lời khắc ghi.
Hoàng Ánh Nguyệt
SJ 8.22