TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT
TRĂNG VIỄN XỨ
Trăng treo ảo ảnh biên đình
Trăng soi lữ khách độc hành viễn du
Trăng thề hẹn bến tương tư
Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người
(Dương Quân)
Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Tuesday, January 25, 2022
CON LÊN CHÙA CÚNG MẸ - THƠ DƯƠNG QUÂN
Thursday, January 20, 2022
NỖI NHỚ NÀO HƠN - THƠ Hoàng Ánh Nguyệt
Tháng Chín về lại nhớ anh
Chín lần khắc khoải giờ thành xót xa
Âm dương cách biệt quan hà
Dấu xưa kỷ niệm đậm đà còn đâu
Cao xanh nỡ rẽ đôi đầu
Cho mình xa cách riêng sầu em mang
Canh khuya thao thức mơ màng
Ngỡ anh trong giấc mộng vàng dấu yêu
Không anh em khổ trăm điều
Hồn lang thang bước và nhiều chơi vơi
Điêu linh đối giữa dòng đời
Nhớ anh lòng trĩu rã rời xác thân
Quẩn quanh cuối nẻo hồng trần
Mỗi người mỗi ngã muôn phần nhớ thương
Thế gian cõi tạm chán chường
Đến khi lão, bệnh như sương khói tàn
Từ anh xa biệt trần gian
Còn em ngồi với bóng trăng soi mình
Nén tâm nhang khấn hiển linh
Nguyện cầu anh được Siêu Sinh Niết Bàn.
Hoàng Ánh Nguyệt
(SJ. 9.2018)