TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT
TRĂNG VIỄN XỨ
Trăng treo ảo ảnh biên đình
Trăng soi lữ khách độc hành viễn du
Trăng thề hẹn bến tương tư
Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người
(Dương Quân)
Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Friday, March 30, 2018
Thursday, March 29, 2018
Tuesday, March 27, 2018
Monday, March 26, 2018
BUỒN SỐ PHẬN - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT
BUỒN SỐ PHẬN
Tạo hoá gieo chi số phận người
Sao dời, vật đổi mãi không vui
Lắm phen ôm nỗi buồn sâu kín
Chua xót riêng mang chẳng trách ai
Nhiều đêm thức trắng suốt canh dài
Nghĩ đến bao điều sao đắng cay
Tự hỏi bến bờ nào hạnh phúc
Âm thầm than trách số không may
Sẽ cố quên đi những muộn phiền
Cho tâm phơi phới, sống an nhiên
Nhân sinh tựa bóng câu qua cửa
Xin học theo Tam Bảo Phật truyền
Nhiều khi muốn thoát nghiệp cho xong
Thoát để hết vương những bận lòng
Chán cảnh phù du đời giả tạm
Cho hồn thanh thản với hư không
Sẽ cố quên đi những đổi thay
Quên bao phiền muộn thế gian này
Và đây có phải là lần cuối
Cực Lạc lối về ở cạnh đây.
Hoàng Ánh Nguyệt
Sunday, March 25, 2018
Saturday, March 24, 2018
Friday, March 23, 2018
BUỒN SỐ PHẬN - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Thursday, March 22, 2018
Sunday, March 18, 2018
Saturday, March 17, 2018
ĐÊM LẶNG NHỚ VỀ MẸ
Tết đang về. Khi những tất bật cuộc sống ban ngày đã lắng xuống. Đêm là lúc con ngồi tìm về quá khứ. Một quá khứ có mẹ, có đông đủ người thân trong gia đình quây quần xum họp bên nhau, tất bật sửa soạn những gì cho ngày Tết.
Bây giờ đã lớn khôn, mỗi người mỗi ngã, mỗi người lại có 1 mái ấm gia đình riêng, không khí ngày tết xưa, giờ chỉ còn trong ký ức, cứ mờ mờ dần dần…
Tết này vắng mẹ, nhà không vui nữa, chỉ thấy khói nhang. Một cái tết đầu tiên và về sau nữa, con biết mãi mãi không còn mẹ…
Tết có mẹ, ai nấy đều nhớ và hẹn nhau về để gặp mặt. Không còn mẹ, người sẽ về trước, người về sau, biết còn có cơ hội đông đủ gặp, quây quần?
Mẹ giờ ở nơi nao trên trời, trong hàng triệu triệu vì sao đang lấp lánh.
Mẹ ơi… Con nhớ mẹ…
Mẹ bây giờ không còn là khúc hát ru ngọt ngào cho con ngủ say, là áng mây che mát nâng bước con đi, là làn gió mát thổi diệu êm trưa hè cho con nằm ngủ, là dòng suối trong lành cho con tắm mát…
Tất cả đã không còn, không còn nữa…
Mẹ giờ ở chốn xa xôi nào trong chốn hư ảo.
Con nhớ mẹ…
Thời gian đang trôi, và đường đời của con đang ngắn dần. Con sợ, nếu bây giờ không luôn nghĩ đến mẹ, lỡ mai kia trí nhớ con không còn minh mẫn, lú lẫn, thì hình ảnh về mẹ con sẽ không nhớ nổi nữa. Con muốn bây giờ phải dung nạp thật nhiều những kí ức về mẹ, mong khắc họa in sâu, để mãi mãi hiện diện trong tim con… Nếu có quên, con cũng xin quên đi những kí ức khác không có hình ảnh mẹ trong đó!
Mẹ giờ ở đâu?
Trên trời, nơi chốn thiên đường, chắc mẹ vẫn dõi theo bước chân con đi, và mẹ vẫn cứ lo lắng về những đứa con hằng ngày cứ lặn ngụp trong cuộc sống xô bồ, hỗn loạn, như đã từng lo lắng suốt quãng đường mẹ sống. Đối với mẹ, con cái dẫu có lớn khôn trưởng thành bao nhiêu đi nữa, các con vẫn luôn là những đứa trẻ con ngày nào, cần phải dạy dỗ, dìu dắt, ngó trông.
Nhớ xưa…
Mẹ hay nghĩ ngợi, thầm lo cho con, đứa cứ xa nhà biền biệt, thoáng về, thoáng đi, chỉ mong ngày Tết con về để thấy mặt mũi, rồi khẽ trách mắng… Con cứ nhe răng cười hềnh hệch, giả lả lảng tránh.
Con đã ở bên mẹ được bao lâu? Ngồi nhẩm tính, chỉ chừng hơn 1/4 phần đời con, số còn lại chỉ là những tháng ngày biền biệt nơi xa xôi, xen kẻ về và đi thoáng chốc như gió…
Mẹ nhớ, mẹ lại giả vờ hờn giận, trách những đứa con đang ở gần, để lặn lội thăm đứa ở xa nhất, ở đến khi nào mẹ cảm thấy đã đủ, mẹ lại đi thăm đứa con khác… cứ thế… cứ thế… đôi chân mẹ cứ vẫn mải miết tất bật bước đi trong lo lắng, yêu thương… bởi vì, mẹ biết cuộc sống, công việc, không cho phép các con có mặt thường xuyên gần gũi ở bên mẹ. Và tiếng thở dài của mẹ vẫn cứ thường trực khi chiều về.
Những gì chưa làm được đối với mẹ, khiến con cứ ray rứt mãi không nguôi, ước thời gian quay trở lại, con sẽ làm tất cả để mẹ vơi bớt tiếng thở dài, vơi bớt những nếp nhăn trên vầng trán lo âu…
Bây giờ, không còn mẹ, con thấy trống vắng trong lòng, 1 sự trống vắng hiện hữu từng ngày khi Tết Cổ truyền cận kề, nên đi tìm lại những ký ức 1 thời còn mẹ để nhớ, để lặn ngụp, để suy ngẫm về sự yêu thương chan chứa từ vòng tay mẹ dành cho những đứa con…
Đêm lặng thinh, con nhớ mẹ, mẹ ơi…!
Friday, March 16, 2018
LỜI HAY
"Chúng ta đến thế giới này, tựu chung chỉ có hai việc lớn: sanh và tử. Một việc đã hoàn thành, chỉ còn lại một thôi, nên không cần phải gấp! Những gì đủ duyên ắt đến, xong rồi thì tan, chờ đợi hay mong cầu thì được gì?
Người có trí tuệ sẽ không sống theo miệng lưỡi thế gian, cũng không sợ hãi ánh nhìn thiên hạ. Chỉ cần hiểu được lòng mình, quan sát những điều hay dở bản thân cũng là một cách tu dưỡng!
Đời người, lạc lõng lớn nhất là không có chỗ nương tựa tâm linh, không biết nơi cần phải hướng về. Bất luận bạn có ý thức được hay không, thừa nhận hay không, nếu trong lòng chỉ có điều tốt đẹp thì không việc gì có thể khiến bạn phiền muộn.
Nếu nội tâm thật sự lương thiện thì không bao giờ oán giận ai cả. Nếu cách sống thật sự giản đơn thì thế gian dù hỗn loạn thế nào cũng không ảnh hưởng đến bạn được.
Làm người tốt thì thân khỏe tâm an và giấc ngủ yên ổn; làm việc tốt thì trời hiểu đất biết ...
Nếu không nghi ngờ thì thế gian không lạnh lẽo; không phân biệt thì thế giới không xa xôi; không oán giận thì bầu trời luôn ấm áp; không gây sự thì bốn biển mãi thanh bình.
Sự yên tĩnh chắc thật không phải là ngồi bất động hàng giờ, mà biết dùng tâm thái điềm tĩnh quan sát vạn vật, lắng nghe cả tiếng hoa cỏ sinh sôi. Sự bình an bền vững đến từ nội tâm, mong cầu hay tìm kiếm bên ngoài không bao giờ có được.
Những gì xuất hiện trong cuộc đời chỉ có thể trải nghiệm mà không thể chiếm hữu. Vì chúng ta chỉ là những lữ khách qua đường, sẽ có ngày phải nói lời vĩnh biệt. Nên những gì đã qua thì bình thản cho qua không hối tiếc, và mở lòng đón nhận những điều đang đến, vui vẻ!"Thích TT
Wednesday, March 14, 2018
NHỮNG GIÂY PHÚT CUỐI MẸ CHỈ CÒN LÀ NẮM TRO TRONG VÀI GIỜ NỮA THÔI
Monday, March 12, 2018
TÌNH MẸ SUỐI NGUỒN - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Hân hoan nâng đóa hoa hồng
Con xin dâng Mẹ tạ công sinh thành
Tạ ơn Mẹ thức năm canh
Tạ ơn Mẹ tạo dáng hình ra con
Công ơn cao tựa bằng non
Mẹ mang mầm sống cho con vào đời
Bàn tay của Mẹ vun bồi
Khi con vấp ngã chơi vơi giữa dòng
Chẳng màn tháng Hạ, Đông phong
Mẹ nâng con đứng vững trong đời này
Cám ơn Mẹ những miệt mài
Thức ngon vị lạ hằng ngày kính dâng
Cho con đáp nghĩa thâm ân
Cho con xin tạ lỗi lầm đã qua
Cho con phụng dưỡng Mẹ già
Cho con chăm sóc thiết tha báo đền
Mong tròn chữ hiếu Mẹ hiền
Yêu thương chăm sóc, Mẹ thêm nụ cười
Con xin cầu nguyện Phật Trời
Cho Mẹ sức khỏe sống đời với con.
Hoàng Ánh Nguyệt