BÀI VIẾT CỦA HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Anh Dương Quân quý mến.
Thơ là một nghệ thuật cao nhất của trí tưởng tượng và đó cũng là cả một sự suy tư liên kết nhau từ hiện thực, quá khứ lẫn tương lai.
Trong thơ văn từ cổ chí kim, hình ảnh mùa thu thường xuất hiện trong mạch nguồn của thi nhân, gợi ra cho con người những cảm xúc man mác, ở bất kỳ góc độ nào...Chẳng hạn như trong thơ văn Pháp thì có hai nhà thơ nổi tiếng như A. Lamartine với bài "Mùa Thu - L'automne":
...
"Oui, dans ces jours d'automne, ou la nature expire,
A ses regards voilés je trouve plus d'attraits..."
Dịch
Trời về thu lá vàng rơi như trút
Cảnh đượm buồn càng thơ mộng làm sao!...
Và Paul Verlaine với bài " Thu Ca - Chanson d'autome":
"Les sanglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon cœur
D’une langueur
Monotone. "
Dịch
"Vĩ cầm nức nở
Tiếng thu
Lòng ta một mối
Sầu tư
Khôn cầm"...
Bên Tàu thì có Đỗ Phủ, Lý Bạch, hay Việt Nam có Nguyễn Du, Tãn Đà ...không ai không nói tới mùa thu. Như bài thơ "Tiếng Thu" tuyệt tác của Lưu Trọng Lư, thể hiện những ý niệm đầy độc đáo:
...
"Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác,
Đạp trên lá vàng khô"...
Với anh Dương Quân trong những dòng thơ của anh, thường luôn tràn ngập màu sắc, tràn ngập tình người, anh viết nhiều bài thơ về thu. Riêng bài thơ THU CẢM càng đọc tôi càng thích và có vài cảm nghĩ:
Lời thơ trong sáng, ý thơ nhẹ nhàng, êm như ru, cái man mác của thiên nhiên, tỏa ra như mây khói, cộng với cái đặc biệt trong tâm trạng tác giả "Có con én muộn chao ngoài ngõ
Mang hết hạ tàn theo cánh bay" được diễn tả một cách thật tinh tế, hồn nhiên, mà dễ thương biết bao:
…
Có lẽ là Thu đang đến đây
Cho sương khói ủ mộng thêm đầy
Có con én muộn chao ngoài ngõ
Mang hết hạ tàn theo cánh bay
…
Hình ảnh chớm Thu vốn vô tri nhưng đã trở thành đối tượng cho tác giả tâm tình cũng như để miêu tả, nên vì lẽ đó đã hiện lên trong những câu thơ hay, trong sự giao cảm của đất trời, ta bắt gặp những nỗi buồn áo não qua những chữ "nhung nhớ" "đìu hiu" "hoàn hôn tắt" "bóng trăng treo" như thế này, tác giả tâm sự:
…
Có chi nhung nhớ rất đìu hiu
Nhè nhẹ vương trong sắc nắng chiều
Hồn của muôn loài hoa cỏ mục
Đợi hoàng hôn tắt, bóng trăng treo
…
Ở đoạn thơ này những hình ảnh của linh hồn, thiên nhiên, hòa hợp bằng ý thơ độc đáo " Hồn của muôn loài hoa cỏ mục" "Đợi hoàng hôn tắt bóng trăng treo".
Đúng vậy ánh trăng mùa thu chính là hình ảnh mà các thi nhân rất thích sử dụng khi nói về thu, nhưng dường như dưới bóng trăng treo vằng vặc kia đang hiểu thấu nỗi lòng của thi nhân, câu thơ của anh theo tôi nghĩ, không nhằm miêu tả hay so sánh, nhưng lại nói lên cái mong ước, cái khát vọng tình cảm chất chứa ở bên trong, rất khiêm nhường nhưng lại không kém phần ý nhị. Cho thấy thơ của anh luôn luôn thật gắn bó với cuộc đời, tôi có cảm nhận anh là một ngọn bút diễn đạt những câu thơ trong suốt, đẹp đẽ và có linh hồn:
…
Ai có vui gì nghêng đón Thu
Thời gian không hẹn bước gian hồ
Thu tàn, đợi tiết Xuân xanh lại
Riêng mảnh tình phai vẫn xác xơ.
Bài thơ Thu Cảm tôi đọc rất cảm xúc, anh diễn đạt tinh tế, trong tình cảm và cảm nhận, trong lúc trời đất giao mùa thơ thường mang nỗi u buồn. Có lẽ do sức gợi cảm của gió đầu mùa se lạnh của sương thu.
Vần điệu bài thơ Thu Cảm anh đã kết hợp cách gieo vần nhịp nhàng, sự kết hợp ấy đã làm cho câu thơ có một tiết điệu đặc biệt vừa du dương, vừa êm nhẹ. Nên thơ của anh Dương Quân bao giờ tôi cũng đón nhận rất trân trọng, cũng đọc đi đọc lại nhiều lần để tận hưởng cho hết cái khả năng diễn tả của anh nhất là trong âm điệu, trong vần luật…
Cả bài thơ Thu Cảm là một bức tranh sống động, có màu sắc lẫn âm thanh.
Thơ anh Dương Quân hầu hết thường có chất triết lý siêu hình, nhưng lại không làm người đọc nhàm chán mà ngược lại đây chính là chất xúc tác để thơ Dương Quân càng chói sáng, hầu hết thơ anh sáng tác đều đạt tới độ hoàn mỹ và thu hút càng ngày càng nhiều người đọc hơn.
Chúc anh Dương Quân luôn vui khỏe và sáng tác nhiều hơn nữa.
Hoàng Ánh Nguyệt