ĐỈNH DUNG NGHI
Anh không phải hàng vương tôn công tử
Kẻ thất phu chỉ có trái tim hồng
Và tình yêu là kho tàng, châu báu
Trao cho em, làm sính lễ cầu hôn.
Anh xin rước em về Dinh Hạnh Phúc
Mời em lên ngự trên Đỉnh Dung Nghi
Nơi thủy chung anh tôn thờ duy nhất
Chốn trăm năm đầm ấm sắc hương thề.
Anh sẽ góp mây trời may áo lụa
Sẽ gom hoa nở thắm vạn mùa xuân
Sẽ thu nhạc trùng dương từng thế kỷ
Đem về em tô điểm nét thiên thần.
Anh sẽ giữ lòng yêu em tuyệt đối
Sẽ trung thành mãi mãi tận ngàn sau
Sẽ chiêm ngưởng dáng đoan trang vời vợi
Bóng hình em huyền thoại lẫn ngọt ngào.
Nàng Thơ ơi! Anh đã từng mộng mị
Đeo đuổi em hết cả một đời người
Không còn nữa những giòng thơ bi lụy
Khi môi em hàm tiếu nụ cười tươi.
Dương Quân