TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT
TRĂNG VIỄN XỨ
Trăng treo ảo ảnh biên đình
Trăng soi lữ khách độc hành viễn du
Trăng thề hẹn bến tương tư
Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người
(Dương Quân)
Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Wednesday, August 31, 2016
CHIA TAY - THƠ DƯƠNG QUÂN
Tuesday, August 30, 2016
ĐỢI NẮNG - THƠ DƯƠNG QUÂN
Monday, August 29, 2016
THU LẠI VỀ THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT - KIỀU OANH THƯC HIỆN YOUTUBE
Thu Lại Về
(Tưởng nhớ Ba năm ngày giỗ Anh Hoàng Ngọc Thái)
Thắm thoát thu nay đến giỗ rồi
Ba Năm hiu hắt lặng lờ trôi
Âm dương cách biệt buồn khôn xiết
Trần thế xa rời nhớ chẳng nguôi
Nhặt lá vàng rơi, xót kiếp người
Non bồng nước nhược vội xa chơi
Phải chăng chán kiếp đời vô vọng
Chưa trọn tào khang - vĩnh biệt rồi
Biết lấy gì đong nỗi ngậm ngùi
Buồn cho duyên nợ bỗng chia đôi
Tình sâu nghĩa nặng còn thương tiếc
Thệ ước đành tan theo nước trôi
Nhìn lá vàng khô, trải nắng phơi
Một làn gió thoảng cuốn muôn nơi
Thẩn thờ nhớ chuyện mùa thu trước
Còn xót nào hơn - vắng bóng người
Anh có biết rằng em khóc không?
Ngậm ngùi cho số kiếp long đong
Bao năm nồng ấm giờ tan biến
Bỏ lai người thương nhớ ngập lòng.
Anh có biết rằng em nhớ anh?
Ba năm ngày giỗ thoáng qua nhanh
Tiếc thương thắp nén hương cầu nguyện
Về cõi Vĩnh Hằng được Vãng Sanh
Hoàng Ánh Nguyệt
(San Jose, 07-24-2012)
Xin bấm vào link để xem youtube
THU LẠI VỀ - Thơ Hoàng Ánh Nguyệt
LỜI KHUYÊN CAO CẢ THƠ DƯƠNG QUÂN (Thơ vui)
LỜI KHUYÊN CAO CẢ
(Thơ vui)
-Em rằng, nên học tu Thiền
Để xua đi những ưu phiền nhân gian
Để thân, tâm được nhẹ nhàng
Để sau về chốn thiên đàng thong dong
-Em rằng, cần học tu Thiền
Nghiêng vai trút gánh nợ duyên cõi trần
Xa rời kiếp tạm phù vân
Tìm bờ bến Giác, đến gần Vô Ưu
-Em rằng, phải học tu Thiền
Nghiệp căn sẽ dứt, Tiên Thiên sẽ về
Huệ tâm sẽ Đắc nguyện thề
Càn khôn hóa giải bánh xe Luân Hồi
Nghe em...
Ta đi lên núi tu Thiền
Thấy vầng nhật nguyệt bên triền mây xa
Ta ngồi dưới gốc cây già
Ba năm tụng niệm Di Đà cổ kinh
Ta Quên chữ Ngã cho mình
Nhưng còn chữ nhớ đậm tình yêu em
Nhớ em mắt ướt, môi mềm
Câu kinh tụng đọc gợi niềm xót xa
Bởi còn nặng nghiệp ta bà
Ta đi xuống núi bôn ba vì nàng
Ba năm mưa gió phủ phàng
Chỉ mong một phút được choàng vai em
Em ơi! Đừng nói gì thêm
Kiếp này chưa được, tu Thiền làm chi?
Ta về tìm lại em đây
......................................
“ Ơi kìa! Đứa bé trên tay em bồng?”
DƯƠNG QUÂN