TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Tuesday, May 31, 2016

MƠ THẤY NÀNG THƠ-THƠ DƯƠNG QUÂN

 
 
 
MƠ THẤY NÀNG THƠ 


 Đêm qua nằm mộng vượt thời gian 
Mơ thấy Nàng Thơ thật rõ ràng 
 
 Bóng tựa " kim chi " thềm gác vắng
 Dáng như " ngọc diệp " cửa lầu hoang 
Tay tiên vẫy bút, dòng thơ chảy. 
Môi thắm mỉm cười, khúc nhạc vang

 Ngơ ngẩn lòng trần say đắm mãi 
Tỉnh ra mộng, thực khác đôi đàng. 

DƯƠNG QUÂN 



 

XƯA THẬT LÀ XƯA



2006

Ngoài sau nhà em Út Alexande (2006)







LỜI HAY





Monday, May 30, 2016

HÀNH TRANG TRỞ VỀ THƠ DƯƠNG QUÂN

HÀNH TRANG TRỞ VỀ
 (Tặng các cụ cao niên)
 
 ving_cuu-content

Trên chuyến xe cuối cùng về Vĩnh Cửu
Hành trang đời nhẹ tếch mảnh chân thân
Những hư danh, cõi trần ai cám dỗ
Cuộc trả vay khánh kiệt biết bao lần
 
Xin trả lại, nợ đất trời sông núi
Buổi suy vong, hồn tổ quốc đau buồn
Lũ gian ác chưa cúi đầu sám hối
Quê nhà Nam, máu lệ hãy còn tuôn.
 
Xin trả lại, công sinh thành dưỡng dục
Ơn tổ tiên, nợ hương hỏa, từ đường
Nước mắt chảy tràn qua bao uẩn khúc
Tan nát thuở nào, tổ ấm yêu thương
 
Xin trả lại những ân tình, hẹn ước
Giòng đời trôi xô giạt kiếp lưu đày
Hơn một lần sẩy chân lầm vũng đục
Bao nhiêu lời tiếc hận cũng chua cay.
 
Xin trả lại, nợ những trang bằng hữu
Đã một thời thề xẻ núi, lấp sông
Chí cao ngất, mộng đong đầy vũ trụ
Mà tài thô để gãy gánh tang bồng
 
Xin trả lại, mảnh Vườn Thơ tình tự
Vẫy tay chào giã biệt các thi nhân
Lầu văn chương ai ngồi đong kho chữ
Gom trăng sao về dệt ý thêu vần
 
Xin tự hỏi, có chi còn luyến tiếc?
Một lời nguyền trao lại lớp thanh niên
Phá xiềng xích, cho giống nòi lẫm liệt
Xây yêu thương, cho non nước vững bền
 
Xin tất cả nợ trần gian xóa sạch
Buổi trở về thanh thản chẳng tơ vương
Cõi Vô Ưu trên đỉnh trời chất ngất
Dẫu thiên thu hay một thoáng vô thường.
 
 
 DƯƠNG QUÂN




Sunday, May 29, 2016

ẨM THỰC DÂN GIAN CỦA NGƯỜI BIÊN HOÀ ĐỒNG NAI



ẨM THỰC DÂN GIAN CỦA NGƯỜI BIÊN HOÀ ĐỒNG NAI    


        Bạn đã  đến Đồng Nai và đã thưởng thức nhiều món ăn đặc sản, nhưng nếu bạn chưa ăn cá chạch nướng chấm “cơm mẻ” thì chưa thể biết một món ăn độc đáo của vùng sông nước quê tôi.
        Cứ đến giữa tháng Tư Âm Lịch, trời bắt đầu mưa lai rai thì mực nước trên các kênh rạch dâng cao và chuyển sang màu đục. Bấy giờ khắp nơi người dân rộ lên đặt lộp cào cá chạch, một trong những đặc sản của vùng nước ngọt nhưng sản lượng lại không nhiều như các loài cá khác.
        Cá chạch có khắp 3 miền đất nước, miền Bắc và Nam gọi là chạch, miền Trung quen gọi là cá nhét. Cá chạch có da trơn như lươn, nhưng cơ thể ngắn và nhỏ hơn, cá chạch trưởng thành dài 15-20 cm.
        Có 6 loại cá chạch: chạch khoan, chạch rằn, chạch bông, chạch lá tre hay còn gọi là chạch gai, chạch sông còn gọi là cá chạch lấu hay chạch bùn.
        Cá chạch đồng là loại cá nước ngọt, thân hình cá thon tròn, dẹp, đầu nhỏ , hơi tròn, mắt nhỏ, miệng ngắn có râu, da mỏng , dưới da có nhiều tuyến tiết chất nhờn, nên rất trơn nhẳn. Vây nhỏ, lẫn sâu dưới da nên khó thấy, vây lưng không có gai cứng , vây ngực và vây bụng ngắn , vây đuôi rộng. Cá có màu vàng nâu hoặc xám đen. Lưng sẫm hơn bụng .Trên thân có nhiều chấm, mỗi chấm có rất nhiều chấm nhỏ hợp thành. Ở vây đuôi có một chấm to màu đen, trên vây có nhiều sọc đen song song.
        Trong tất cả các loài cá nước ngọt, cá chạch thuộc loại dai, có thể nói là cá ngon, quý hiếm.
        Từ con cá chạch xấu xí được chế biến nhiều món ngon dùng để ăn với cơm hay làm mồi nhắm cùng rượu bia thì ngon hết sẩy.
        Ở nhà quê hay ở Sài Gòn, người ta thường có món cá chạch kho nghệ ăn với cơm nấu hơi khô mà lại là cơm gạo nàng tây hoặc nàng thơm, nàng hương chơ Đào của Tỉnh Tân An thì phải biết, ăn quên thôi.
        Nhiều người thắc mắc không hiểu sao ông bà mình kho cá chạch thì phải kho với nghệ, nếu không có nghệ củ dùng bột nghệ cũng được hoặc kho với lá nghệ, ăn mới ngon, mới hấp dẫn.
         Chúng ta đã biết nghệ là một vị thuốc. Hồi xưa mấy bà sau khi lâm bồn thường dùng nghệ xoa tay chân, mặt mày, nhiều khi thoa khắp thân mình nữa để được chắc da chắc thịt. Những vết thương muốn tránh thành sẹo người ta cũng thoa nghệ. Nghệ bột còn được uống để trị bịnh loét bao tử. Còn nghệ dùng trong việc kho cá chạch không hiểu có tác dụng gì, mà sao ăn  quen món này thấy ngon thơm hơn kho cá chạch không có nghệ. Màu vàng của nghệ và mùi vị của nó tạo sự kích thích tuyến dịch vị.
        Ăn và làm món ăn là cả một nghệ thuật, một triết lý sống của con người, vua chúa hàng quý tộc, giàu sang, người có quyền chức, họ có những món ăn ngon cầu kỳ. Riêng những người bình dân, sống nông thôn, quê mùa họ cũng có những món ăn độc đáo, đặc sản dù tầm thường ít tốn kém nhưng lại hợp khẩu vị, ngon tuyệt vời. Đó là những món ăn nhớ đời mà hàng quý tộc chưa có dịp biết qua, nhất là kỷ thuật làm các món ăn của người Đồng Nai cũng khá chăm chút, nhiều kiểu cách…
        Có thể kể một số món ngon từ cá chạch: chạch nướng chấm “cơm mẻ”, chạch xào sả ớt, chạch um chuối chát, chạch nấu lẫu, chạch nấu cháo, chạch nấu canh chua, chạch kho tộ lá gừng, chạch hầm đậu phọng, chạch um trứng gà…
       Người xưa gọi cá chạch là “nhân sâm dưới nước” bởi bên cạnh giá trị dinh dưỡng nó còn có nhiều tác dụng chữa bịnh. Đông y cho rằng cá chạch có tác dụng bổ khí huyết, chống lão suy, tráng dương, thanh nhiệt. Nó được chữa rất nhiều bịnh, nhất là bịnh về gan, mật, kháng viêm, tiêu độc và kháng khuẩn mạnh, do đó cá chạch cần thiết cho người già. Thịt cá có lượng mỡ rất thấp, nhưng lượng đạm lại rất phong phú, cao hơn nhiều so với nhiều loại thịt cá khác.
        Còn nhiều nữa những món lạ món ngon của quê nhà ngày xa xưa, bây giờ nhắc lại càng thêm nhớ và thèm. Chẳng biết đến bao giờ mới được ăn lại!
        Ăn uống đã vượt lên trên sự thỏa mản nhu cầu Đói và Khát mang tính thuần sinh lý mà ăn uống còn thể hiện bản sắc văn hóa của cộng đồng, của dân tộc. Xem cách ăn uống của một người, một gia đình, một dân tộc có thể phần nào đánh giá được trình độ văn hóa, trình độ nhận thức thẩm mỹ của chính con người ấy, dân tộc ấy, những món ăn bình dân, những thú ăn chơi...
        Tin rằng cùng với thời gian “ Văn hóa ẩm thực Việt Nam” mãi mãi sẽ còn được mọi người nâng niu, bảo tồn, gìn giữ như một trong những di sản quý báu, đặc trưng của dân tộc Việt Nam ta.

                       

      Hoàng Ánh Nguyệt
 (San Jose Xuân Quý Tỵ 2013)
          (Tài liệu sưu tầm)


XƯA THẬT LÀ XƯA



1967

 


2013



XIN TRẢ CHO EM THƠ DƯƠNG QUÂN

P





XIN TRẢ CHO EM

Hãy trả cho em ý nguyện cầu
Trả ngày tháng lại với thương đau
Cho em về với mùa xuân cũ
Như thuở cùng anh gặp buổi đầu.

Hãy trả cho em tuổi học trò
Ngồi bên song cửa ghép vần thơ
Đêm về mộng thấy Bà Tiên đến
Se sợi chỉ hồng, kết tóc tơ.

Hãy góp cho em sắc nắng chiều
Trên đồng cỏ úa gió đìu hiu
Cho em nhuộm áo màu nhung nhớ
Trang điểm em thêm đẹp mỹ miều.

Hãy nhặt cho em những lá vàng
Của nghìn thu trước thuở hồng hoang
Để em đốt lửa tìm hơi ấm 
Giữ mãi tình anh chẳng nguội tàn.

Hãy bắt cho em cánh bướm nào
Cùng loài hoa tím nở trên cao
Để em ướp mộng vào trang sách
Gọi tiếng yêu thương giọng ngọt ngào.

Xin hãy chờ em! Hãy đợi em
Quay về dĩ vãng buổi hoa niên
Chắt chiu kỷ niệm trang tình sử
Em sợ già nua, tuổi trẻ chìm!


Dương Quân 
(Viết thay TTN 1970)



Nhận xét:
 
Yêu cầu của TTN rất khó thực hiện đối với tác giả nào là: 
     Trả tuổi học trò, trả mùa xuân cũ, thuở hồng hoang, góp sắc nắng chiều, nhặt lá vàng, bắt bướm và hoa tím trên cao để em làm Di Sản, làm kỷ niệm của tuổi học trò.  Tuy nhiên những đòi hỏi lại vô cùng dễ thương đó được diễn tả bằng lời thơ, ý thơ vần điệu êm đẹp.Thật khó mà không đọc đi đọc lại nhiều lần.




Saturday, May 28, 2016

MỘT NGÀN NĂM THƠ DƯƠNG QUÂN

Trang thơ Dương quân


 Bài Thơ MỘT NGÀN NĂM của Dương Quân
được Nhạc sĩ Cao Ngọc Dung phổ nhạc và tiếng hát Ca Sĩ Tâm Thư.
Kiều Oanh thực hiện YouTube 




http://www.youtube.com/watch?v=hPmDD-4t2OU

danhtanghau1

MỘT NGÀN NĂM
Một ngàn năm! Em hẹn anh
Một ngàn năm ấy bao tình, hở em?
 
Ngàn năm thắp nén hương nguyền
Bao lần hóa kiếp giữ nguyên lời thề.
Ngàn năm một giấc ngủ mê
Mấy vòng nhựt nguyệt đi, về nắng mưa.
 
Ngàn năm đã đủ hay chưa
Trầm luân mấy cõi cho vừa giấc say?
Ngàn năm bể nhớ vơi đầy
Đường trần đã lỡ kiếp này mất nhau
 
Ngàn năm hình phạt thấm đau
Mà như con nước qua cầu chảy xuôi
Ngàn năm mấy đợt làm người
Hay cây cỏ mục, ngậm ngùi rong rêu.
 
Ngàn năm gỗ đá tiêu điều
Khói sương tan hợp trăm chiều ngổn ngang
Ngàn năm hưng thịnh phai tàn
Lại ngàn năm khác muộn màng tiếp theo
 
Ơi! Người say đắm ta yêu
Ngàn năm miễn được một chiều có em
Dương Quân
( Như Thật Như Mơ)

NH/13

Anh Nguyet Hoang


Một Ngàn Năm thơ của T/S Dương Quân, lời thơ hay, giản dị, mộc mạc, nhưng thật chân tình lại hàm ý nhiều tình cảm chứa đựng đầy xúc tích gây ấn tượng, càng đọc thơ Dương Quân, lại được phổ nhạc, càng nghe càng thấy hay và thấm thía. N/S Cao Ngọc Dũng phổ nhạc, hòa âm hay lắm, rất hay với tiếng hát Tâm Thư nghe nức nở. Hình ảnh cũng quá đẹp.

Cám ơn T/S Dương Quân, T/SLâm Sông Đồng, N/S Cao Ngọc Dũng và C/S Tâm Thư đã cho nghe bản nhạc từ thơ Dương Quân, tuyệt vời.

Hoàng Ánh Nguyệt

Thugiang cũng muốn nói lên những lời này nhưng chị Ánh Nguyệt Hoàng đã nói hết ý của Thugiang rồi, cầu chúc nhà thơ Dương Quân,và tất cả T/SLâm Sông Đồng, N/S Cao Ngọc Dũng và C/S Tâm Thư đã cho nghe bản nhạc từ thơ Dương Quân, tuyệt vời.



.

Friday, May 27, 2016

TRĂNG NƯỚC TÌNH QUÊ THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT BẰNG GIANG PHỔ NHẠC


TRĂNG NƯỚC TÌNH QUÊ
Tiếng hát Trung Hiếu 

trang_nuoc-content

 

Biên Hoà trong tim, nhớ mấy cho vừa

Thăng trầm lưu lạc, tha phương quê người!

Tìm vết chân xưa, cách biệt mù khơi

Mãi thương, mãi nhớ, vẫn mơ ước về

 

Dòng Đồng Nai lục bình trôi lặng lẽ

Trăng ánh vàng loang loáng mặt sông đêm

Nhớ lũy tre xưa hò hẹn chưa quên

Lòng khắc khoải chìm trong từng nỗi nhớ

 

Ngang trái tình đời tháng ngày trăn trở

Gởi nỗi lòng về chốn cũ xa xôi

Kỷ niệm xưa cách biệt, ôi xa vời

Khi chiều xuống, thương rơi từng giọt nhớ!

 

Biên Hòa ơi! Biết bao mùa hoa nở

Vẫn ngậm ngùi ôm nỗi nhớ mênh mông

Trót yêu nhau, xin cứ hãy đợi chờ

Thầm ước nguyện chung đôi kề gối mộng.

 

Bao năm rồi giữa khung trời mở rộng

Ở phương này trong giá lạnh đơn côi

Mãi vấn vương kỷ niệm của một thời

Trăng nước quê xưa, nhớ mấy cho vừa.

 

Hoàng Ánh Nguyệt

San José 2010

 

 


Thursday, May 26, 2016

TÌNH XUÂN MỘNG THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


Nhạc sĩ LMST phổ nhạc

http://www.hathaykhongbanghayhat.org/?q=node/1900


Tình Xuân Mộng

 
Ảnh của Cao Ngọc Dung
                    
Thể loại: Nhạc
Ca sĩ: Tâm Thư
Nhạc sĩ / Tác giả: LMST 2009
Lời ca: Hoàng Ánh Nguyệt
Hoà âm: Cao Ngọc Dung
Nhạc mp3: 
Nhạc bản - Minh họa: