TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT

TRĂNG VIỄN XỨ

Trăng treo ảo ảnh biên đình

Trăng soi lữ khách độc hành viễn du

Trăng thề hẹn bến tương tư

Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người

(Dương Quân)


Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT






Friday, November 28, 2025

BUỒN NGẮM THU VỀ - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT


BUỒN NGẮM THU VỀ 


demthu 1

Buồn ngắm thu về gió nhẹ bay

San Jose in bóng nắng vàng lay 

Lá rơi phủ kín đường quen lối 

Thoảng chút hương xưa lẫn chút say.

 

Cảnh cũ thu về gợi giấc mơ

Tâm thư tha thiết đã mong chờ 

Từ nay đôi ngã buồn chia cách

Lòng nặng ưu tư thấy ngẩn ngơ!

 

Ngày tháng qua mau, hẹn ước phai 

Dẫu đường đi tới chẳng còn dài 

Người đành vội hát bài ly khúc

Nào dám trách đời chóng đổi thay?

 

Tôi viết bài thơ thôi nhớ mong 

Trời thu trăng tỏ rạng tâm đồng 

Nửa vầng trăng khuất đây còn nửa

Tri kỷ lưu nhau một tấm lòng 

 

Qua hết thời gian, hết tuổi xanh 

Từng đêm thu gió khẻ lay mành

Sao quên chuyện cũ khi hồi tưởng 

Để nhớ - giờ đây em mất anh!

 

Hoàng Ánh Nguyệt 

(SJ.11/2025)



Thursday, November 20, 2025

HỎI LẠI NGƯỜI THƯƠNG - THƠ DƯƠNG QUÂN

 


 
 Hỏi Lại Người Thương



EMMUATHU
Em của ta
Hay là của ai?
Mà sao chờ đợi tháng năm dài
Mà sao ngăn cách người đôi ngã
Chỉ gặp trong từng giấc mộng say.

Em của ta
Hay là của ai?
Của ta, sao vẫn khát khao hoài
Của ta, sao dẫy đầy thương nhớ
Sao chẳng bao giờ được nắm tay.

Em của ta
Hay là của ai?
Sao còn vương vấn với bao người
Sao còn ngơ ngác tìm tri kỷ
Sao vẫn đong đưa chuyện ngọt bùi.

Ta chẳng nghi ngờ em khác chi
Nhưng nghe đau nhói lúc đêm về
Ở phương trời đó, ai tìm đến
Đôi bóng mơ hồ sương tuyết che

Ta chẳng nghi ngờ em thủy chung
Nhưng nghe đàn rớt sợi tơ chùng
Có ai hò hẹn, ai đưa đón
Mắt biếc, môi thơm, dậy má hồng.

Ta cứ dặn lòng phải cố tin
Sao nghe ray rức ngõ tâm tình
Hương nồng, tóc rối, phòng loan vắng
Ai níu trong mơ một bóng hình.

Ta cố dặn lòng yêu mến nhau
Dìu em qua kiếp sống cơ cầu
Trong tim ta đã vì em nguyện
Thà trọn đời ta chịu dãi dầu.

Ta muốn sau cùng, hỏi lại em
Phải chăng Vườn Tịnh nở hoa hiền
Đồng tâm là cội tình tươi đẹp
Xin hãy vì nhau vun đắp thêm.


         Dương Quân


Saturday, November 15, 2025

TÍM XƯA, TRANH HOẠ SĨ A.C.LA


HOẠ SĨ A.C.La

Tím Xưa, tranh A.C.La



Tím Xưa
Oil on canvas
8x12 inc
 by A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh
**


Nàng khều tôi ra khỏi giảng đường, cầm tay tôi lôi đi.

Đi dăm bước nàng vén tà áo dài ngồi bệt xuống ngay vỉa hè. Nàng ra dấu cho tôi ngồi xuống bên cạnh. Nàng nhấc bổng chiếc cặp đang xách đưa sang bên cạnh và để xuống, mở nắp và lấy ra một miếng bánh đưa cho tôi, biểu "ăn đi". Rồi nàng nhìn vào trong cặp, thọc tay lôi ra miếng bánh thứ hai cho mình. Tôi không nhớ mình ăn mặc ra sao hôm đó, nhưng cho đến nay vẫn còn nhớ như in: Nàng mặc áo dài mầu tím và chiếc quần trắng.

Chúng tôi không được gần gũi nhau mãi như thế: Sau này tôi làm việc ở địa đầu giới tuyến và nàng mở văn phòng luật ở Sài Gòn... Có thể là số kiếp.

Giữa tháng tư 1975 nhân về Sài Gòn công tác, tôi ghé thăm nàng, nhà ở Hòa Hưng. Nàng không đưa tôi vào phòng khách. Hai đứa đứng nói chuyện ngay sau cửa sắt phía ngoài mà nàng đã khép lại chỉ để hé ra một chút. Nàng đứng tựa lưng vào kính cửa xe, tôi tựa lưng vào tường. Trời đã tối hẳn nhưng ánh đèn đường giúp tôi nhìn được rõ ràng khuôn mặt người bạn học ở ngôi trường có 'cây dài bóng mát'. Nàng mặc đồ bộ, áo ngắn tay, màu sáng. Tôi còn nhớ rõ ràng cánh tay trái trắng và mịn, buông thõng. Cánh tay phải đưa lên che ngang bụng và bờ ngực vun lên.

Chúng tôi nói chuyện những gì thì nay đã mờ nhạt, nhưng tôi còn nhớ nàng nói tuần sau đó sẽ đi Pháp thăm người chị. Nghe nàng nói thế, tôi hơi buồn. Đầu gối tôi huých nhẹ vào đùi nàng trách móc:

"Trong lúc dầu sôi lửa bỏng sao cậu lại bỏ bạn bè mà đi như thế?".

Nàng phân trần: "Đâu có đi lưôn đâu. Văn phòng vẫn giữ nguyên. Khó lắm mới xin được xuất cảnh đó. Sẽ về lại mà."

Chuyến bay có nàng trong đó đã rời Tân Sơn Nhầt vào những ngày cuối của Miền Nam. Dù không muốn 'có đi luôn đâu' nhưng hoàn cảnh có thể đã giữ chặt nàng bên trời tây và chúng tôi mất nhau từ đó.

A.C.La
12.2014



Thursday, November 6, 2025

KỸ NIỆM XƯA - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT

 



633974565339346250_300x202

 

K NIỆM XƯA
 
Lưu lạc tha phương …nhớ ngày tháng cũ
Trường Ngô Quyền, thầy, bạn…thuở thân thương
Áo trắng tung bay, dốc chiều Kỷ Niệm
Ký ức tìm về hoa bưởi… hương bay
 
Hình dung phượng rơi nhớ mùa thi cử
Tiếng trống tan trường rộn rã niềm vui
Thầy giữ trang nghiêm… cô cười hớn hở
Góc trời riêng tình cảm vẫn  đong đầy
 
Thương học trò vài đứa gặp không may
Vỏ chuối trường thi vô tình trợt té
Ánh mắt thầy cô thương thầm vội hé
Mấy giọt lệ buồn vướng bước chân đi
 
Hoàn cảnh xa xôi … chỉ còn nỗi nhớ
Tình nghĩa thầy trò… nhất tự vi sư
Tình bạn đồng môn mong ngày hội ngộ
Đất khách quê người trang trải niềm vui
 
Nhắc lại năm xưa tuổi còn thơ dại
Áo trắng tan trường kẻ đón người đưa
Một thoáng thầm yêu giấu trong sách vở
Ấp ủ lâu ngày hoa mộng thành thơ
 
Nhớ Ngô Quyền xưa bạn bè năm cũ
Trôi giạt phương nào… vùng đất tự do?
Tôi vẫn còn đây trời Cali bạn ạ !
Hẹn một ngày nào ta lại găp nhau.
 
Hoàng Ánh Nguyệt
(SJ, ngày 29-11-2009)