TRĂNG VIỄN XỨ (HOÀNG ÁNH NGUYỆT
TRĂNG VIỄN XỨ
Trăng treo ảo ảnh biên đình
Trăng soi lữ khách độc hành viễn du
Trăng thề hẹn bến tương tư
Dẫu tàn phai vẫn thiên thu đợi người
(Dương Quân)
Cám ơn các thân hữu đã ghé vào ngôi nhà đơn sơ của HOÀNG ÁNH NGUYỆT
Thursday, April 24, 2025
TÂM TÌNH XỨ LẠNH - THƠ DƯƠNG QUÂN
Tâm Tình Xứ Lạnh
Tự dưng về xứ lạnh rong chơi
Bỏ lại người thân, trốn mặt trời
Bỏ bếp than hồng, xa mái ấm
Bỏ vầng trăng hẹn thuở giao bôi.
Tự dưng bỏ lại tuổi thần tiên
Kỷ niệm xuân xanh, những bạn hiền
Góc phố, con đường, hàng quán cũ
Nụ cười em gái, nón che nghiêng.
Tự dưng lạc lỏng đến nơi này
Bỏ lại đồng xanh mây trắng bay
Cánh bướm chập chờn sau khóm trúc
Con đò neo bến nước sông đầy.
Lẽ nào chạy trốn lũ đười ươi
Phải sống lưu vong hết kiếp người
Hỡi núi sông! Hồn thiêng nước Việt
Ngàn năm nô lệ nữa. Chưa thôi.
Chiến mã năm xưa gặm thiết hài
Chùng cương lộng hí, vó tung bay
Anh hùng? Ai đuổi xua cường tặc
Ôi! Giấc mơ in những dấu giày.
Tự dưng tan nát lũy thành cao
Khói phả nhung y, lấp chiến hào
Khỉ vượn tung hoành ngôi chễm chệ
Hiền nhân đốn của núi rừng sâu.
Nước mắt đầm đìa những chiếc khăn
Cô phòng thiếu phụ khóc ly tan
Lưỡi lê đầu súng gieo oan nghiệt
Đá nát vàng phai, mạt tướng hàng
Tự dưng đùn ra biển quyên sinh
Sóng bủa trùng dương, nhận xác chìm
Hải tặc nhởn nhơ hàm cá mập
Gió gào tiếng hú, ngút oan khiên.
Còn đây, về xứ lạnh rong chơi
Một giấc chiêm bao cũng hết đời
Non nước điêu tàn, dân thống khổ
Trời sinh chi, một lũ đười ươi?
Bao giờ nhân nghĩa thắng gian tà
Đất mẹ, vườn xưa lại nở hoa
Khỉ vượn về rừng, thôi hống hách
Trời Nam khát vọng khúc âu ca.
Xứ lạnh nơi đây, xứ lạnh buồn
Hàng hàng lớp lớp tuyết sương tuôn
Nấm mồ đất khách hồn phiêu bạt
Quê cũ muôn trùng nỗi nhớ thương.
Trần Trung Bình
12/14
Wednesday, April 23, 2025
CẢM XÚC THƠ ANH - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT
CẢM XÚC THƠ ANH - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT
CẢM XÚC THƠ ANH
(Tặng ANTSS)
Thơ anh xúc tích nhẹ nhàng
Bút nghiên còn đượm vạn ngàn thanh âm
Vương mang số kiếp tơ tằm
Sắt son vẫn vẹn tấm lòng thi nhân
Họa khi nắng xế dòm song
Đêm khuya một bóng đèn chong quan hoài
Tâm tư thầm ngỏ cùng ai
Gởi lên trang giấy miệt mài say sưa
Văn chương chung ý càng ưa!
Vần thơ trải rộng bốn mùa thoảng hương
Ngẫm đời lận đận tha phương
Ngăn sông cách núi vấn vương u hoài…
Ghi lời tâm sự trao ai?
Mối tình thi hữu ngày dài tóc sương
Ru đêm thổn thức canh trường
Ru đời hư ảo bước đường ngược xuôi
Ý cao lời gấm ngậm ngùi
Còn mang nặng cả một trời nhớ thương
Văn tài bút vẻ lạ thường
Buồn vui vẫn nhớ cố hương đậm đà
Đổi đời mất nước đành xa
Vọng về đất tổ thiết tha ân tình
Ước quê cha hết điêu linh
Nhân quyền cùng hưởng thanh bình an khang.
Hoàng Ánh Nguyệt
Friday, April 18, 2025
TỰ TÌNH - THƠ TRẦN TRUNG BÌNH
Tự Tình
Ta phải giang hồ vì mất nước
Chẳng còn mong trở lại quê xưa
Bao nhiêu kỷ niệm thời thân ái
Như áng mây trôi bóng nhạt mờ.
Bao nhiêu hình ảnh những người thân
Lần lượt ra đi, mất mát dần
Ta vẫn miệt mài nơi đất khách
Dặm trường vó ngựa chẳng dừng chân.
Ai có ngờ đâu nghịch cảnh này
Một đời đi trả thứ không vay
Hay là đã nợ trong tiền kiếp
Bản án lưu vong, chịu đọa đày.
Ta đã từng cam chịu nhục hình
Mười năm giam cấm cảnh điêu linh
Bởi quân người vượn vào ăn cướp
Họng súng căm thù khát máu tanh.
Ta chẳng bao giờ khuất phục đâu
Ngươi đem non nước cống cho Tàu
Ngươi còn hung bạo, còn gian ác
Ta vẫn còn lê bước dãi dầu.
Rồi một ngày kia sẽ tỏ tường
Cơ trời xoay chuyển hết tang thương
Qua cơn bỉ cực, người quang phục
Lũ vượn cùng nhau trở lại rừng.
Hỡi những hồn oan các bạn ta
Bỏ thân trên núi thẳm, rừng già
Vong linh quyện với hồn sông núi
Phò hộ giống nòi khổ nạn qua.
Hỡi sóng trùng dương thuở vượt biên
Nhận chìm bao mạng sống oan khiên
Hãy làm bão lớn xua gian ác
Xin giúp dân ta thoát xích xiềng.
Hỡi người bị giết chẳng toàn thây
Hỡi những dân oan mất ruộng cày
Cháu gái bị lừa buôn tiết hạnh
Đứng lên giành lại núi sông này.
Hỡi những hiền nhân đủ sức tài
Xin dìu dân tộc dựng tương lai
Viết trang sử mới ngời văn hiến
Quét sạch quân tham lũ cướp ngày
Ta chẳng phân vân chẳng tiếc gì
Kiếp người như chuyện đến rồi đi
Nợ đời, ơn nước chưa đền trả
Thanh thản sao đành phút biệt ly.
Trần Trung Bình
Sunday, April 13, 2025
VỊ LINH MỤC GIÚP HÀNG NGÀN NGƯỜI “LẬT NGƯỢC “ ÁN TỬ UNG THƯ TỪ BÀI THUỐC LÔ HỘI VÀ MẬT ONG
Vị linh mục giúp hàng ngàn người “LẬT NGƯỢC” án tử ung thư từ bài thuốc lô hội và mật ong
CÔNG THỨC KỲ DIỆU NÀY ĐƯỢC LINH MỤC ROMANO ZAGO GHI RÕ TRONG CUỐN SÁCH “UNG THƯ CÓ THỂ CHỮA ĐƯỢC”. THẬT KHÓ TIN NHƯNG HỖN HỢP CHỈ CÓ 3 LOẠI NGUYÊN LIỆU NHA ĐAM, MẬT ONG VÀ RƯỢU ĐÃ GIÚP HÀNG NGÀN NGƯỜI CHỮA KHỎI UNG THƯ ĐƯỜNG RUỘT, CỔ HỌNG, TRỰC TRÀNG, UNG THƯ GAN, VÚ, TUYẾN TIỀN LIỆT…
Ung thư là căn bệnh nguy hiểm có tỉ lệ tử vong cao, đứng đầu thế giới trong tất cả các loại bệnh mắc phải. Theo số liệu gần đây nhất, mỗi năm có ít nhất 8,2 triệu người tử vong vì ung thư, nhiều hơn các ca tử vong vì HIV/AIDS, lao và sốt rét cộng lại.
Đây là căn bệnh được nhiều quốc gia trên thế giới đầu tư nghiên cứu để tìm ra các phương pháp điều trị phù hợp cho mỗi loại ung thư nhưng nó vẫn là thách thức lớn đối với y học.

Thế nhưng, gần đây việc nghiên cứu và chữa trị thành công cho bệnh nhân mắc ung thư của Linh mục Romano Zago đã gây ngạc nhiên cho toàn giới y khoa trên thế giới.
Linh mục Romano Zago (SN 1932, tại tỉnh Lajeado, Brazil) và được chỉ định làm mục vụ tại Thánh địa Bethalem. Từ nhiều năm nay, Linh mục Romano Zago rất nổi tiếng vì đã chữa rất nhiều người khỏi bệnh ung thư, mặc dù ông không phải là bác sĩ, cũng không phải là thầy phép.
Công thức kỳ diệu để điều trị nhiều bệnh ung thư này đã được ông ghi rõ vào cuốn sách “From the air you can recover” với mong muốn truyền công thức này đi cho mọi người tên toàn thế giới.
Thật kì lạ và khó tin nhưng hỗn hợp chỉ có 3 loại nguyên liệu là nha đam, mật ong và rượu đã giúp hàng ngàn người chiến đấu thành công với căn bệnh ung thư đường ruột, cổ họng, trực tràng, ung thư gan, vú, tuyến tiền liệt…

Công thức đơn giản gồm: Hai lá lớn hoặc ba lá nhỏ cây lô hội (chừng 1kg), nửa cân mật ong và 3 hay 4 muỗng canh rượu trắng mạnh.
Cách làm: Rửa sạch lô hội, gọt bỏ hai hàng gai 2 bên và cắt thành từng lát mỏng mà không cần gọt lớp vỏ xanh. Sau đó cho cả 3 nguyên liệu trên vào máy xay sinh tố xay nhuyễn ra thành một loại xi rô.
Hỗn hợp sau khi xay nhuyễn xong, đổ vào chai thủy tinh có miệng lớn. Sau vài giờ nước bọt của lô hội lắng xuống, đem cất vào tủ lạnh. Vậy là ta đã có vũ khí để tiêu diệt tế bào ung thư rồi.
Trước khi dùng phải lắc khuấy đều lên, ngày uống ba lần, mỗi lần một muỗng canh (khoảng 20ml), và phải uống trước các bữa ăn từ 15 đến 20 phút (nghĩa là uống khi bụng còn đói) mới công hiệu. Trong quá trình uống hỗn hợp trên nên hạn chế ăn các loại thức ăn chứa chất béo, sữa, sản phẩm từ sữa, đồ ăn ngọt…
Thay vào đó, hãy bổ sung thật nhiều rau xanh, trái cây tươi, gừng, hành tây… vào thực đơn hàng ngày. Người khỏe mạnh và để ngăn ngừa bệnh ung thư, nên uống mỗi năm một lần với một loạt trị liệu 10 ngày như cách chỉ dẫn ở trên.

Linh mục Zago nói, ông đã học được của người dân nghèo Brazil cách sử dụng nhiều loại cây cỏ để chữa bệnh. Mật ong là một vị thuốc hữu hiệu giúp tăng sức đề kháng cho cơ thể, phòng chống nhiễm trùng. Rượu mạnh làm cho mạch máu nở lớn để cho mật ong pha lẫn với xi rô lô hội dẫn tới mọi tế bào trong lục phủ ngũ tạng của cơ thể, vừa nuôi dưỡng tế bào, vừa chữa lành mọi vết thương và vừa lọc máu.
Bình thường việc chữa bệnh kéo dài khoảng 10 ngày. Uống trên 10 ngày nên đi khám bệnh lại để xem bệnh tình ra sao, và so sánh kết quả trước và sau khi điều trị.
Nếu cần thì uống tiếp thêm 10, 20 hoặc 30 ngày nữa cho tới khi hoàn toàn khỏi bệnh. Bình thường bệnh nhân sẽ cảm thấy khá ngay sau đó. Vì thuốc cây lô hội này trị được tất cả mọi bệnh ung thư như: ung thư da, ung thư cổ họng, ung thư vú, ung thư tuyến tiền liệt, ung thư óc, ung thư bao tủ, ung thư ruột và cả ung thư máu nữa…

Linh mục Zago cho biết, lô hội có tất cả trên 300 loại nhưng loại dùng để chữa bệnh tốt nhất là cây lô hội có lá hình thon, vỏ mầu xanh lá cây tươi và có đốm trắng (không nên dùng loại lá có màu xám và đốm trắng), hai bên có gai nhọn nhưng rất mềm, lá dài trung bình từ 30 đến 50cm, chiều cao 60 đến 90cm, bên trong là chất thạch trắng. Lô hội là loại thực vật chứa chất oxy mạnh, có đến 40% chất chống ung thư và hơn 200% các loại dược liệu so với các loại cây khác.
Ngoài ra lô hội còn có hiệu năng để chữa chứng rụng tóc: Lấy chất nhờn của lá lô hội thoa lên đầu, cứ hai ngày thoa một lần nơi vùng tóc bị rụng, để cho nhựa khô lối hai hoặc ba giờ đồng hồ rồi mới gội đầu cho sạch. Phải áp dụng từ 6 tháng trở lên tóc mới mọc trở lại khá rậm rạp.

Cây lô hội còn có công dụng khác như cầm máu, phỏng da, mụn ngứa, mụn sừng trâu. Ví dụ chỗ phỏng da bị rát, lấy một miếng lô hội cắt đôi đắp lên chỗ phỏng, lấy băng keo dán lại, qua đêm sẽ hết đau. Về mụn thì phải đắp bốn năm ngày liên tiếp mới có kết quả. Ngoài ra nó còn trị được bệnh nhức đầu và bệnh đau bụng ngâm ngẩm cũng uống cách thức như áp dụng để chữa bệnh ung thư cũng có kết quả hữu hiệu.
Với công thức đơn giản mà kỳ diệu để đánh bật tế bào ung thư này, Linh mục Romano Zago đã chữa thành công cho rất nhiều bệnh nhân như trường hợp của Thư ký của trường Thánh địa Bethelem bị ung thư cổ họng. Chỉ 2 tháng sau khi dùng xi rô lô hội do Linh mục Zago làm, ông Thư ký đã khỏi bệnh, nói được và làm việc bình thường trở lại.
Hay như trường hợp của chú bé Geraldito người Argentina chỉ mới 5 tuổi đã mắc bệnh ung thư máu. Đây là ca chữa bệnh cảm động nhất mà Linh mục Romano Zago còn nhớ cho tới tận giờ. Sau khi tìm đủ cách chữa trị cho Geraldito mà không hiệu quả, cha mẹ em đưa em sang thăm Thánh địa Bethelem để cầu xin Chúa Giê Xu Cứu Thế, biết đâu hy vọng Chúa sẽ thương xót mà chữa lành bệnh cho đứa con yêu.

Tại đây song thân em tình cờ gặp Linh mục Romano Zago. Linh mục đề nghị cha mẹ của em sử dụng thử phương thuốc chữa bệnh của Linh mục trong vòng hai tháng. Rất may là bé Geraldito hợp tác, ngoan ngoãn uống xi rô lô hội do Linh mục Romano xay cho.
Nhưng vào trước khi tháng thứ hai chấm dứt, các bác sĩ chữa trị cho biết em đã hoàn toàn khỏi bệnh ung thư máu. Chính Linh mục Romano Zago đã kể lại các vụ chữa bệnh công hiệu trên đây cho nguyệt san Thánh Địa để cho mọi người biết rằng có thể chữa khỏi bệnh ung thư với các chất liệu đơn sơ mà tạo hóa đã dựng nên trong thiên nhiên để ban bố cứu giúp con người.
Công thức từ lô hội và mật ong chữa ung thư:
– Thành phần: lô hội (hay nha đam, chừng 1kg), 0.5kg mật ong, 3-4 muỗng canh rượu mạnh (1 muỗng canh khoảng 20ml).
– Cách làm: rửa sạch lô hội, bỏ gai thái mỏng. Xay nhuyễn lô hội cùng mật ong và rượu. Sau đó để tủ lạnh dùng trong khoảng 10 ngày.
– Cách dùng: uống trước bữa ăn 30 phút, ngày 3 lần, mỗi lần 1 muỗng canh (khoảng 20ml). Uống 10 ngày, nghỉ 5 ngày trước khi bắt dầu liệu trình mới
Tuesday, April 8, 2025
CHUYỆN TÌNH NĂM MƯƠI NĂM TRƯỚC - BÀI VIẾT HOÀNG ÁNH NGUYỆT
CHUYỆN TÌNH NĂM MƯƠI NĂM TRƯỚC
BÀI VIẾT CỦA HOÀNG ÁNH NGUYỆT

( 1966 )
Chuyện Tình Năm Mươi Năm Trước
Chiều nay, một buổi chiều đẹp trời. Mùa xuân đã thật sự trở về. Ánh nắng chiếu rực rở khắp Thung Lũng Hoa Vàng. Bầu trời dường như cũng trong hơn, xanh hơn, từng mảng hoa Poppy, hoa Mustard nở rộ khắp các cánh đồng, sườn non…lộng lẩy một màu vàng tươi dưới ánh mặt trời, rung rinh trong nắng, thỉnh thoảng những làn gió nhẹ mang hơi lạnh về…
Hôm nay, ngồi một mình. Lòng tôi cảm thấy rung động lạ kỳ…Làm tôi chợt nhớ cái thuở học trò. Tuổi thơ trong trắng, có hoa, có bướm, đẹp như một bức tranh…Và như có những thúc dục vô hình đánh thức trong tôi những kỷ niệm của một thời tuổi trẻ, hồn tôi miên man nhớ về quá khứ, nhớ lại quê hương Biên Hòa thời hoa mộng.
Trong cuộc đời có nhiều thứ để quên, nhưng tình yêu thuở hoa niên khó mà phai nhạt…
Năm mươi năm về trước tôi là một học sinh của trường Trung Học Ngô Quyền Biên Hòa. Ở lứa tuổi cắp sách đến trường, được mặc áo dài đi học, tôi cảm thấy mình đứng đắn hơn một chút và tuổi hoa mộng cũng bắt đầu từ đây.
Nhà tôi ở cách trường không xa, tôi có ba chị em gái, Mẹ tôi khéo sinh nên ba chị em tôi người nào cũng dể thương, các anh chàng sĩ quan gọi thân thương ba chị em tôi là quán Ba Con Thỏ, nhà tôi là một quán bán thức ăn có thương hiệu là quán Cháo Lòng Huỳnh Của tọa lạc tại số 174 đường Trịnh Hoài Đức Biên Hòa. Nhà lại ở gần sân bay Biên Hòa và gần Quân Đoàn nên cũng là nơi thường xuyên lui tới của các anh chàng sĩ quan sau những giờ làm việc ngoài công trường, hay sau những cuộc hành quân gian khổ trở về, hầu như đều ghé quán cháo lòng của gia đình tôi để thưởng thức những món ăn ngon: cơm, bún, cháo…Hoặc uống bia, sinh tố, cà phê…
Tôi còn nhớ lúc đó các vị giáo sư trường Ngô Quyền nhà ở Sài Gòn trưa nào các Thầy cũng ghé Huỳnh Của dùng cơm, rồi trở lại trường dạy tiếp.
Ngoài những buổi đến trường về nhà, chị em tôi cũng phụ gíúp gia đình buôn bán, ba chị em tôi được rất nhiều anh sĩ quan của nhiều binh chủng, đem lòng thương mến, hầu như ngày nào các anh sĩ quan cũng đến quán, có khi ăn mà cũng có khi đến chỉ để uống ly sinh tố hay cà phê rồi về…
Năm đó tôi được một anh sĩ quan ngành Công Binh Kiến Tạo để ý, hằng ngày anh đến quán, mỗi lần anh đến anh hay đi cùng với anh đại úy Đại Đội Trưởng của anh, lúc nào anh cũng mang cho tôi những tờ báo, những quyển truyện, dần dần quen thân, lúc đó tôi xem anh như người anh của mình, gia đình tôi có nhiều con gái nên cũng khắt khe, chị em tôi chưa dám yêu đương chỉ biết lo học.
Sau thời gian dài anh lui tới thân mật với gia đình, cả nhà tôi ai cũng thương anh, cứ mỗi lần anh đưa quyển sách thế nào trong đó cũng có lá thư, nhiều lần như vậy anh vẫn không thấy tôi trả lời. Tôi biết chắc rằng anh đã mến thương tôi, qua lời thư cũng như cung cách thể hiện, và qua nhiều ngày tháng theo đuổi, chắc anh nghĩ nếu anh không mạnh dạn có thể anh sẽ thất bại vì anh cũng nhìn thấy rất nhiều anh chàng sĩ quan hằng ngày trồng cây si…
Anh nhất quyết phải chiếm tình cảm tôi bằng mọi giá, và tôi phải trở thành vợ anh cho bằng được, nên anh đã cùng các bạn sĩ quan trong đơn vị dựng chuyện để thử lòng tôi…
Môt hôm các anh bạn sĩ quan hớt hải chạy xe Jeep ra nhà báo cho tôi biết:
- T. Vì thương yêu N. quá mà N. không đáp lại …anh T. không suy nghĩ …và hiện giờ anh đang hấp hối…
Lúc đó tôi sợ quá, các anh bạn sĩ quan gợi ý và muốn đưa tôi vào thăm anh ngay, tôi đã đi theo không đắn đo…Tuổi học trò là như vậy đó, cứ sợ anh chết vì yêu mình thì mình sẽ hối hận suốt đời, nhưng ngược lại điều lo sợ anh “chết” của tôi chỉ là màn kịch, các bạn sĩ quan cùng đơn vị, vì thấy anh thương tôi thật lòng và anh cũng là một sĩ quan hiền lành, một người bạn dễ mến, nên họ muốn tạo điều kiện, dựng chuyện anh “giả chết” vì họ biết rằng con gái hay nhẹ dạ cả tin…Tôi quá ngây thơ nên cũng nhờ vậy mà tôi có một người chồng tốt, suốt cuộc đời hy sinh vì vợ vì con…
Sau đó chúng tôi đáp ứng mối tình này một cách chân thành. Thế là một đám cưới trang trọng được tiến hành với đông đủ họ hàng hai bên…
Chúng tôi yêu nhau, đến với nhau bằng mối tình đầu, thật đẹp, thật hồn nhiên. Anh đã mang đến và anh đã cho tôi hiểu cái giá trị của tình yêu, với những rung động đầu đời, những kỷ niệm bên nhau. Anh đã tôn trọng cái quý giá nhất của đời tôi và anh cũng đã cho tôi cái cảm giác của người con gái lần đầu mới biết yêu…
Nhờ cái bẩy “chết giả” đó mà tôi với “ông chồng đại úy Công Binh Kiến Tạo” sống với nhau đã gần năm mươi năm, có bốn mặt con, các con tôi tất cả đều đã trưởng thành, anh đã mang đến cho tôi niềm hạnh phúc vô biên, chúng tôi luôn cảm nhận hạnh phúc được sống bên nhau, một người chồng hoàn hảo, một người cha thần tượng mà các con tôi luôn hãnh diện mỗi lần nhắc nhở.
Tuy nhiệm vụ của người lính rất nặng nề, nhưng anh lúc nào cũng lo chu toàn, xây dựng một gia đình chung thủy, gương mẫu, hạnh phúc.
Năm mươi năm trước, anh và các bạn anh đã dựng màn kịch”chết giả” để chụp con thỏ của quán cháo lòng Huỳnh Của, là cô nữ sinh Ngô Quyền đã trở thành vợ của anh đại úy Công Binh Kiến Tạo. Rồi tiếp theo anh Trung Tá Tiểu Đoàn Trưởng CBKT lại chụp thêm một con thỏ em (con thỏ nhỏ). Con thỏ chị lớn nhứt thì bị anh chàng Thiếu Tá Chỉ Huy Trưởng Pháo Binh rước về dinh, các anh tài thật, rốt cuộc ba con thỏ của quán cháo lòng Huỳnh Của sụp bẩy các anh sĩ quan, …Trở thành vợ và có cuộc sống gia đình rất hạnh phúc, con cái thành đạt. Sau bao nhiêu thăng trầm đổi thay của cuộc sống, các anh vẫn trọn vẹn, sống chung thủy, vẫn một lòng.
Nhưng năm mươi năm sau anh đã vĩnh viễn ra đi, để lại tôi và các con thương tiếc khôn nguôi.
Tôi đã làm bài thơ Tưởng Nhớ , dâng hương linh anh như nén hương lòng tưởng niệm:
TƯỞNG NHỚ
Kinh dâng hương linh Anh HOÀNG NGỌC THÁI
Anh đã trả xong nợ thế rồi
Trở về cát bụi giữa ngàn khơi
Non bồng nước nhược anh yên giấc
Đau xót lòng em… vắng bóng người!
Di ảnh còn đây, anh ở đâu?!
Trời cao vời vợi mấy tinh cầu
Nhìn vầng mây xám lòng đau thắt
Thương nhớ về anh dạ thảm sầu
Anh đã ngàn thu giữa cõi trời
Tình thương con, vợ hẳn chưa nguôi
Đã từng tận tụy thân bao quản
Anh sống vị tha suốt cuộc đời
Yên giấc ngàn thu biệt bạn vàng
Đau lòng em lắm… quấn vành tang
Còn đâu năm tháng cùng anh bước
Qua khúc gian truân, nỗi đoạn trường
Tâm Kinh, em tụng tiễn đưa anh
Phật chứng lòng em sự chí thành
Nâng nhẹ hồn anh về cõi Tịnh
Niết bàn Cực Lạc chốn siêu sinh.
Hoàng Ánh Nguyệt
(Tháng 09/12/2009)
Hình ảnh anh ngự trị trong tôi vẫn chưa phai mờ trong ký ức và cho mãi đến bây giờ, đêm nào tôi cũng mộng mị, những ngày tháng sống bên nhau tôi luôn trân quý tình yêu anh dành cho tôi.
Nhớ lại những kỷ niệm, cảm giác cứ lâng lâng, cứ chập chờn trong từng giấc ngủ, càng nhớ lại, ôn lại dĩ vãng với tất cả niềm thương tiếc. Cho thấy tình yêu của anh dành cho tôi là như thế nào…
Tôi sẽ nuôi mãi trong hồn mình tất cả những hình ảnh thương yêu. Của năm mươi năm chung sống hạnh phúc…
Cuộc đời là một thay đổi không ngừng, là một con đường dài, nối tiếp, nối tiếp mãi cho đến tận cùng.
Cuộc sống muôn nghìn đời là một định luật , mà chúng ta đành phải chấp nhận, với bao nhiêu những đổi thay của cuộc đời, những kỷ niệm
vui buồn. Nhiều lúc tôi ngồi suy tư, thầm nghĩ mọi chuyện cứ tưởng chừng như mới xảy ra hôm qua.
Cuối cùng, ngoài bảy mươi tuổi anh đã “chết thật”. Sau cơn bịnh ngắn ngủi, để lại thương tiếc cho vợ con, người thân, bạn bè và đồng đội.
Tuy rằng anh đã đạt được tuổi thọ, nhưng chưa phải là trường thọ.
Mới đó mà anh ra đi đã ba năm rồi. Tháng năm trôi qua, tôi đã trải qua biết bao nhiêu niềm vui, nỗi buồn. Mỗi ngày đi qua, những nỗi vui buồn ấy lại trở thành kỷ niệm, để rồi chìm đi giữa những âu lo của đời sống hiện tại, để tôi nhận ra rằng chính những kỷ niệm ấy đã xây thành tình yêu và cuộc sống năm mươi năm tràn đầy hạnh phúc…
Tôi biết nói bao nhiêu lời cho đủ. Tôi chỉ còn biết bám víu lấy định mệnh để vui sống và để nhớ…
Hoàng Ánh Nguyệt
Tuesday, April 1, 2025
MỘT NGÀY KHÔNG CÓ ANH - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT - NHẠC SĨ BẰNG GIANG
MỘT NGÀY KHÔNG CÓ ANH - THƠ HOÀNG ÁNH NGUYỆT
VỚI CHỦ ĐỀ . TÌNH CA - CAO NGOC DUNG GIỚI THIỆU
- Tác phẩm: MỘT NGÀY KHÔNG CÓ ANH
- Tác phẩm: MỘT NGÀY KHÔNG CÓ ANH
- Trình bày: Thuỳ An
- Nhạc: Bằng Giang
- Hòa âm: Cao Ngọc Dung
- Lời: Hoàng Ánh Nguyệt
- Video: Đỗ Trần
- Trình bày: Thuỳ An
- Nhạc: Bằng Giang
- Hòa âm: Cao Ngọc Dung
- Lời: Hoàng Ánh Nguyệt
- Video: Đỗ Trần
MỘT NGÀY KHÔNG CÓ ANH
Một ngày không có anhCõi lòng nghe băng giáTình đời ôi nghiệt ngãGiot buồn mi long lanhMột ngày không có anhLạnh bờ môi ân áiThương ai lòng khắc khoảiNgậm ngùi duyên mong manhMột ngày không có anhCuộc đời em hoang vắngDòng sông trôi quạnh quẽCánh nguyệt mờ chênh vênh
Một ngày không có anh
Em chìm trong nhung nhớ
Ôm nỗi buồn lặng lẽ
Giữa kiếp sống lênh đênh
Một ngày không có anh
Não nùng vương sầu đắng
Thuyền tình xa vợi mãi
Mộng vàng trôi lênh đênh
Một ngày không có anh
Nghẹn ngào ôm nhung nhớ
Em yêu người mãi mãi
Ngàn năm nhớ thương hoài
Hoàng Ánh Nguyệt
Subscribe to:
Posts (Atom)